GIAO CẢM VỚI MÙA XUÂN 打å°
周日, 2012年 02月 19日 17:14

Xuân vốn là từ Hán Việt, nghÄ©a gốc dùng để chỉ mùa đầu trong bốn mùa, mùa hồi sinh của muôn loài sau những ngày u ám, lạnh lẽo. Trong văn chÆ°Æ¡ng, Xuân còn được dùng để tính thá»i gian má»™t năm, má»™t tuổi: “Äá»i má»›i hai mÆ°Æ¡i xuân†(Tố Hữu), để chỉ sá»± trẻ trung, tÆ°Æ¡i đẹp, đầy sức sống: “Ãnh xuân lÆ°á»›t cá» xuân tÆ°Æ¡i†(Thế Lữ), và để chỉ cả tình yêu nam nữ: “Lòng xuân phÆ¡i phá»›i chén xuân tàng tàng†(Nguyá»…n Du)…

Nhân ngày xuân, thử tìm hiểu xem trong thơ ca hiện đại đã có những sáng tạo gì xung quanh các ý xuân này.

*

Hãy bắt đầu bằng Thế Lữ, ngÆ°á»i được coi là đã Ä‘i tiên phong trong phong trào thÆ¡ má»›i:

Em đứng nương mình dưới gốc mai,

Vịn nhành sÆ°Æ¡ng Ä‘á»ng, lệ hoa rÆ¡i,

CÆ°á»i nâng tà áo Ä‘Æ°a lên gió,

Em bảo: hoa kia khóc há»™ ngÆ°á»i.

(…)

Ta thấy xuân nồng thắm khắp nơi,

Trên Ä‘Æ°á»ng rá»™n rã tiếng Ä‘ua cÆ°á»i,

Äá»™ng lòng nhá»› bạn xuân năm ấy

Cùng ngắm xuân vỠtrên khóm mai.

( Giây phút chạnh lòng)

Äá»c hai khổ thÆ¡ trên, mặc dù đứng cách nhau bởi bốn khổ thÆ¡ khác, hiện ra cùng vá»›i mùa xuân vẫn là hình ảnh cây mai. NhÆ°ng ở đây không nhÆ° quen thấy mai –vá»›i –sắc – vàng – cố - hữu, mà lại là má»™t mai hoa sÆ°Æ¡ng Ä‘á»ng, chỉ khẽ chạm cành là “lệ hoa rÆ¡iâ€. Vâng, bởi trÆ°á»›c đó hỠđã từng “cùng ngắm xuân vá» trên khóm maiâ€. Äến giây phút tiá»…n Ä‘Æ°a, nhà thÆ¡ cảm thấy “chạnh lòngâ€, còn “ngÆ°á»i bạn†tuy cố gượng cÆ°á»i để giấu ná»—i buồn mà vẫn không sao giấu nổi: “giấu†làm sao được khi lỡ bảo “hoa kia khóc há»™ ngÆ°á»iâ€?!

Xuân ở Thế Lữ trong “Giây phút chạnh lòng†là nhÆ° vậy, còn xuân của chàng thi sÄ© Ä‘a sầu Xuân Diệu thì sôi nổi hÆ¡n nhiá»u. Lúc nào chàng cÅ©ng nhá»› Xuân, cÅ©ng “vá»™i vàngâ€, chỉ muốn riết lấy gió mây, thâu tóm cả thanh sắc của đất trá»i. “Cho chếnh choángâ€, cho “đã đầyâ€, “no nê†khao khát. Ấy là vì Xuân Diệu quá “sợ Ä‘á»™ phai tànâ€, quá lo cái chẳng còn của “thá»i tÆ°Æ¡i†tuổi trẻ:

Tháng giêng ngon như một cặp môi gần:

Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa;

Tôi không chỠnắng hạ mới hoài xuân.

Xuân đương tới, nghĩa là xuân đương qua.

Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già.

Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.

(…)

Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!

(Vội vàng)

Ngược vá»›i Xuân Diệu, ngay cả lúc chiá»u xuống mà xuân của Huy Cận vẫn “ngân lên những tiếng reo vui†(Hoài Thanh). Chiá»u xuân vá»›i ông luôn tràn đầy sức sống, ấm áp và hoan lạc:

En ngàn đưa võng -

Hương đồng lên hanh.

(…)

Nhạc vÆ°Æ¡n lên trá»i:

Äá»i măng Ä‘ang dậy

Tưng bừng muôn nơi…

(Chiá»u xuân)

Có thể nói, mùa xuân qua cái nhìn của các nhà thÆ¡ hiện đại khá là Ä‘a dạng. Cái nhìn đó có thể giúp ta hiểu được phần nào vá» thá»i đại, vè thế giá»›i quan và nhân sinh quan của há».

Ở VÅ© Äình Liên, “má»—i năm hoa đào nở†đá»u gợi lên trong tâm tưởng nhà thÆ¡ má»™t bức tranh hÆ°ng phế. Má»™t ông đồ già cùng má»™t ná»n văn hóa nổi chìm theo phận số dân tá»™c. Những ngÆ°á»i muôn năm cÅ©. Hồn ở đâu bây giá»? (Ông đồ). Ở Hàn Mặc Tá»­, xuân sang mà sá»±c nhá»› đến mùa vàng lúa chín: Khách xa, gặp lúc mùa xuân chín, Lòng trí bâng khuâng sá»±c nhá»› làng: – Chị ấy năm nay còn gánh thóc, Dá»c bá» sông trắng nắng chang chang ? (Mùa xuân chín). Xuân của Chế Lan Viên là Ä‘iá»u mà nhà thÆ¡ không chá» không đợi, là vì Vá»›i tôi tất cả Ä‘á»u vô nghÄ©a. Tât cả không ngoài nghÄ©a khổ Ä‘au! (Xuân). Xuân của Bích Khê là má»™t bức tranh khá»a thân của giai nhân Thuần túy và tượng trÆ°ng ( Xuân tượng trÆ°ng). Còn xuân của Nguyá»…n Bính thì… trÆ°á»›c hết vẫn lại là cái “cô hàng xóm†ấy!: Äã thấy xuân vá» vá»›i gió đông, Vá»›i trên màu má gái chÆ°a chồng. Bên hiên hàng xóm, cô hàng xóm, NgÆ°á»›c mắt nhìn trá»i, đôi mắt trong (Xuân vá»)… Và gắn bó vá»›i mùa xuân hÆ¡n cả vẫn là Äoàn Văn Cừ. Hình ảnh xuân trong thÆ¡ ông là những sinh hoạt cá»™ng đồng sống Ä‘á»™ng và chân chất của vùng quê Việt Nam, vùng quê Bắc bá»™ ngày trÆ°á»›c, vá»›i những Chợ tết, Äám há»™i, cùng Äám cÆ°á»›i ngày xuân…

Những sáng tạo vá» mặt ý tưởng và ngôn ngữ văn há»c của các nhà thÆ¡ Việt Nam từ sá»± giao cảm vá»›i mùa xuân không chỉ dừng lại ở đó. NhÆ°ng chuyện vãn đã khá dông dài, xin hẹn tiếp vào dịp khác.

Sài Gòn 01/1999

TS TRẦN HOÀNG

_____________________________________­­­­____________

* Nguyên văn bài đã in trên Mực Tím, số 349, ra ngày 28-01-1999, tr. 33.

Â