周一, 2011年 12月 19日 17:00 |
PGS.TS. Äà o Thủy Nguyên – TS. DÆ°Æ¡ng Thu Hằng
1. Äôi Ä‘iá»u vá» vấn Ä‘á» trung tâm và ngoại vi trong nghiên cứu văn há»c
Trung tâm hay ngoại vi là vấn đỠđược đặt ra trong khá nhiá»u lÄ©nh vá»±c từ văn hóa, địa lý, kinh tế, chÃnh trị…đến văn há»c. Gần đây, nhiá»u nhà nghiên cứu đã váºn dụng là thuyết nà y trong các lÄ©nh vá»±c nghiên cứu chuyên sâu của mình và đã đạt được những kết quả nhất định.
Thá»±c ra, thuyết "trung tâm" trong nghiên cứu văn hoá đã được các nhà nghiên cứu thuá»™c trÆ°á»ng phái "Truyá»n bá luáºn" (diffutionisim) Tây Âu Ä‘Æ°a ra từ cuối thế kỉ XIX đầu thế ká»· XX. Các đại diện tiêu biểu của trÆ°á»ng phái nà y là các nhà nghiên cứu Äức - Ão, nhÆ° L. Frobenius, F.Ratsel (1), F. Grabner (2), W. Schmidt (3). Há» cho rằng, các sáng tạo văn hoá của nhân loại bao giá» cÅ©ng xuất phát Ä‘iểm từ má»™t nÆ¡i, thuá»™c má»™t cá»™ng đồng nà o đó, rồi sau đó lan truyá»n Ä‘i các nÆ¡i khác và chÃnh sá»± lan truyá»n ấy tạo nên Ä‘á»™ng lá»±c của sá»± phát triển văn hoá nói riêng và của xã há»™i nói chung. Äiá»u đó cÅ©ng có nghÄ©a là , đối vá»›i má»™t số cá»™ng đồng, sá»± tiến bá»™ văn hoá chủ yếu do vay mượn chứ không phải do sá»± sáng tạo Ä‘á»™c láºp của cá»™ng đồng ấy (4).
|
阅读全文...
|