Vietnamese-VNFrench (Fr)简体中文English (United Kingdom)

Khoa Lịch Sử
Bạn biết quá khứ, bạn hiểu hiện tại, bạn tiên đoán tương lai
 

 
Trang Chủ ĐỌC BÁO GIÚP BẠN THẾ GIỚI HIỆN ĐẠI Những lập luận trái chiều về vụ 11/9
Những lập luận trái chiều về vụ 11/9 PDF. In Email
Thứ tư, 15 Tháng 12 2010 15:51

7:20, 16/09/2009

Toà tháp đôi bốc cháy trong vụ 11/9.

 

Ngay sau khi vụ hai toà nhà ở Trung tâm Thương mại thế giới bị phá sập vào ngày11/9/2001, đã có nhiều ý kiến tỏ ra nghi ngờ về sự thật của vụ khủng bố mà chính quyền Mỹ cho là của tổ chức Al-Qaeda chủ mưu. Một vụ khủng bố lớn đã có tác động đến cục diện chính trị của nhiều quốc gia…vì thế không ít ý kiến cho rằng, đây là “sản phẩm” của CIA, nhằm tạo cớ cho Mỹ tấn công Afghanistan…
Những ý kiến “trái chiều” này thực ra chỉ làm phong phú thêm các thông tin về sự kiện đau lòng xảy ra cách đây 8 năm về trước…
Tám năm đã trôi qua từ ngày xảy ra vụ "khủng bố"  Trung tâm Thương mại thế giới  - WTC ở Mỹ ngày 11/9/2001. Ngày 22/7/2004, chính quyền Bush cho công bố bản Báo cáo của Ủy ban 11/9, quy trách nhiệm cho Al-Qaeda và giải thích quanh co, lấp liếm về nhiều vấn đề nên ngay sau khi công bố, đã làm cho 66% dân chúng của New York không thỏa mãn. Trong một màn hài, danh hài người Pháp Jean-Marie Bigard đã chế giễu rằng mỗi trang của nó là một dịp để cười.
Còn trên trang cá nhân của mình, Marcel Dehaeseleer, nhà nghiên cứu độc lập về vụ ám sát  J.F. Kennedy, đã viết: "Khi đọc bản báo cáo trứ danh của Ủy ban 11/9, người ta không thể không nhận thấy rằng đó là một sự nhục mạ đối với trí tuệ con người. Cái văn bản "chính thức" này, xem như được thảo ra để trình bày những sự kiện có thật, lại chứa đầy những chỗ khiếm khuyết, những điểm sai trái, những điều dối trá đáng xấu hổ”.
David Ray Griffin, Giáo sư Đại học Claremont (California) thì nêu ra 115 điều dối trá của bản báo cáo này  trong quyển “The 9/11 Commission Report: Omissions and Distortions” (Báo cáo của Ủy ban 11/9: những điều bỏ sót và xuyên tạc).
Đó là một sự dối trá trắng trợn. Hai chiếc Boeing 767 làm sao đủ sức mà gây ra được tác dụng liên hoàn để làm đổ sập tan tành WTC. Thực ra, người ta đã biết là có những tiếng nổ bên trong  hai cao ốc WTC1 (Tháp Bắc) và WTC2 (Tháp Nam), ngay cả trước khi 2 chiếc máy bay đâm vào đó. William Rodriguez, người gác cổng của WTC trong suốt 20 năm, được tưởng thưởng vì công lao cứu hộ, đã nhiều lần khẳng định chuyện này.
Barry Jennings, thuộc Văn phòng Nhà ở của thành phố New York - đã mất ngày 19/8/2008 trong một hoàn cảnh mờ ám - còn nghe thấy cả tiếng nổ trong tòa nhà WTC7 trước khi 2 chiếc máy bay đâm vào WTC1 và WTC2. Thế mà Mỹ và phương Tây thì cứ giấu giếm sự thật...
Nhiều nhân vật có uy tín trên thế giới đã lên tiếng về cái sự kiện mờ ám này. Cựu Tổng thống Italia Francesco Cossiga đã khẳng định rằng vụ 11/9 là do các cơ quan bí mật của Mỹ và Trung Đông dàn cảnh. Andreas von Blow, một cựu bộ trưởng của Đức, đã viết cuốn sách có nhan đề: “Die CIA und der 11. September” (CIA và vụ 11/9) để khẳng định rằng đó là một âm mưu nội bộ của Mỹ do CIA dàn dựng. Còn Giulietto Chiesa, chính trị gia và nhà báo kỳ cựu người Italia, nghị sĩ Nghị viện châu Âu, thì đã làm hẳn một bộ phim mang cái tên ý nhị là “Zero”, inchiesta sull'11, settember (Zero - Điều tra về vụ 11/9), để vạch trần những điều phi lý nghe được, thấy được từ cách giải thích chính thống.
Hiệp hội các nhà lãnh đạo chính trị vì sự thật về ngày 11/9 đã được thành lập, với hai đồng chủ tịch là Thượng nghị sĩ Nhật Bản  Yukihisa Fujita và cựu Thượng nghị sĩ Mỹ Karen Johnson, với 20 thành viên sáng lập gồm cựu hoặc đương kim thượng nghị sĩ hoặc hạ nghị sĩ của Mỹ, Đức Nhật, Na Uy, Anh và Liên minh châu Âu. Trang web của họ là, yêu cầu Tổng thống Obama cho phép tiến hành một cuộc điều tra mới, độc lập đích thực, để xác minh xem chuyện gì thực sự đã xảy ra vào ngày 11/9/2001.
Một trong những thành viên sáng lập là Robert Bowman,  người từng chịu trách nhiệm về chương trình "Chiến tranh giữa các vì sao", giải thích tính lợi hại của nó: "thảm kịch ngày 11/9 bị lợi dụng làm cái cớ cho hai cuộc chiến tranh xâm lược (Afghanistan và Iraq - AC), để tước đi quyền công dân của người Mỹ (ám chỉ USA PATRIOT Act - AC)  và để phạm những tội ác chiến tranh mà hậu quả là làm hoen ố thanh danh của nước Mỹ. Ta chỉ có thể chấm dứt sự điên rồ này bằng cách nói lên sự thật về vụ 11/9".
Để đi đến kết luận chính xác về vụ án bẩn thỉu và tàn bạo này, nhiều tổ chức nghề nghiệp  khác cũng đã được thành lập: của kiến trúc sư và kỹ sư, lính cứu hỏa, luật gia, ngành y tế, phi công, tu sĩ, giáo sư và cán bộ đại học, cựu chiến binh , v.v...
Ngày 11/1/2008, Thượng nghị sĩ Yukihisa Fujita đã nêu những điều nghi vấn của ông trước Thượng viện Nhật Bản: "Cho đến nay, chúng ta cũng chưa có câu trả lời nào từ những người có trách nhiệm của Washington, cũng như từ một thủ đô nào khác trên thế giới. Hiệp hội của chúng tôi được thành lập để khuyến khích sự trả lời". Còn cựu nữ Thượng nghị sĩ Mỹ Karen Johnson thì nói: "Hiệp hội cho rằng sự thật về ngày 11/9 phải được vạch trần ngay bây giờ chứ không phải 50 năm sau dưới hình thức những lời ghi chú cuối trang trong những quyển sách lịch sử". Quốc hội Venezuela cũng đã chính thức thông qua một bản kiến nghị đòi Mỹ phải làm rõ sự thật về vụ này.
Những sự kiện đầy ý nghĩa trong nửa đầu năm 2009 tạo điều kiện cho ta có thể thấy càng rõ hơn sự dối trá của Mỹ về vụ 11/9. Ngày 25/3, nghị sĩ châu Âu Giulietto Chiesa được mời đến trường quay của Đài Truyền hình Bordeaux TV7 để giới thiệu bộ phim “Zero” của ông. Bộ phim đã vạch ra hàng loạt chỗ bất cập và sai sót trong báo cáo chính thức của Mỹ.
Hai tuần lễ sau, đến lượt nhà khoa học Niels Harrit, 1 trong 9 đồng tác giả của một bài nghiên cứu mang tính quốc tế, hoàn thành sau 18 tháng, đăng trên tạp chí khoa học The Open Chemical Physics Journal ngày 3/4, được mời đến TV2, một trong hai kênh được tín nhiệm nhất của Đài Truyền hình Đan Mạch, để giải thích về vấn đề chính của bài nghiên cứu. Harrit thông báo rằng họ đã tìm thấy chất nano-thermite (một loại chất nổ siêu mạnh) trong đống đổ nát khổng lồ của WTC và khẳng định rằng WTC1, WTC2 và WTC7 đã bị đánh sập bằng một sự phá hủy có kiểm soát với thứ chất nổ này.
Cũng trong tháng 3, France Inter đã dành 3 buổi phát hình (các ngày 9, 16 và 23) để nêu lên những vùng tối của vụ 11/9. Đến ngày 8/5/2009, tại cuộc triển lãm sách hàng năm lần thứ 35 ở Buenos Aires, nơi ông đến sống lưu vong từ 2003, Kurt Sonnenfeld đã giới thiệu cuốn “El Perseguido” (Người bị hành hạ), trong đó ông đã kể lại cơn ác mộng liên miên mà nhà cầm quyền Mỹ đã gây ra cho mình chỉ vì ông đã chụp được những bức ảnh và quay được những cuộn băng video tại Ground Zero gây trở ngại cho việc nhà cầm quyền Mỹ bẻ cong, bóp méo sự thật.
Rồi ngày 28/5, khi France Inter chấm dứt chuỗi truyền hình đặc biệt của mình, thì đến lượt ở bên kia đại dương, kênh truyền hình Mỹ KMPH Fox 26, mời kiến trúc sư kiêm chuyên gia thượng thặng về các kết cấu bằng thép Richard Gage đến để trình bày những bằng chứng khó  bác bỏ được về việc phá hủy có kiểm soát đối với 3 tòa cao ốc của WTC.
Theo dòng xoáy, ngày 3/6/2009, kênh truyền hình công cộng KBDI của Mỹ đã phát lần đầu tiên và đến 5 lần bộ phim tài liệu “9/11 Press for Truth”. (11/9 Báo chí vì sự thật). Trước đó, không một kênh nào của Mỹ chịu phát bộ phim điều tra tỉ mỉ này, quay năm 2006, nhằm vạch trần những sự dối trá trong cách giải thích chính thức về vụ 11/9. Thế là, tại Mỹ, càng ngày càng nhiều người được "lột lưỡi", ngay cả nhiều thành viên của Ủy ban điều tra vụ 11/9 cũng cố giữ khoảng cách đối với những lời giải thích, mà trước đó, thực ra họ đã là đồng tác giả.
Trường hợp gần đây nhất thuộc về cố vấn pháp luật của Ủy ban 11/9 khi ông ta khẳng định hồi tháng 4 để mào đầu cho quyển sách của mình rằng "ở một mức độ nào đó trong chính phủ (...), đã có một sự thỏa thuận để không nói lên sự thật về những gì đã xảy ra". Còn hồi tháng 3 thì thượng nghị sĩ, ủy viên ủy ban điều tra, đã khẳng định trong một bài đăng trên tờ Newsweek rằng từ đây "đã có những lý do thích đáng để cho chúng ta nghĩ rằng mình đã nhầm lẫn ở một số phương diện về vụ 11/9 và về Al - Qaeda", và rằng cần phải có một "Ủy ban thường trực để giải quyết tất cả các bí mật của vụ 11/9".
Ngay cả khi tiến hành điều tra hồi năm 2003, thì một ủy viên khác là Thượng nghị sĩ Max Cleland, cũng đã từ chức vì cho rằng cuộc điều tra là một scandal quốc gia và tố cáo Bush che giấu sự thật. Và ngay cả Thomas Keane, Chủ tịch và Lee Hamilton, Phó chủ tịch của Ủy ban 11/9, cũng giữ khoảng cách với bản báo cáo chính thức khi cảnh báo trong quyển sách “Without Precedent: The Inside Story of the 11/9 Commission” (Không có tiền lệ: Câu chuyện nội bộ của Ủy ban 11/9) của hai ông rằng cuộc điều tra tất sẽ thất bại vì người ta đã lừa dối họ.
Nhưng sớm hơn cả những sự kiện trên đây, ngày 12/9/2008, kênh truyền hình hàng đầu ORT của Nga đã công chiếu trong giờ vàng bộ phim “Zero” của Giulietto Chiesa. Ngay trước buổi chiếu là một cuộc tranh luận truyền hình, với sự góp mặt của nhiều chuyên gia hàng đầu, trong đó có  Leonid Ivashov, Tổng tham mưu trưởng các quân chủng Nga hồi 2001,  Giulietto Chiesa, tác giả bộ phim và  Thierry Meyssan, người đã khởi động việc vạch trần những sự dối trá của Mỹ chung quanh vụ 11/9 với quyển sách gây chấn động của mình: “L'effroyable impos ture” (Sự bịp bợm kinh hoàng). Cuộc trình chiếu đã được 34 triệu khán giả truyền hình theo dõi.


Cứu nạn nhân trong vụ 11/9.

WTC đã "cháy" từ năm 2001 nhưng cho đến nay, “mặt chuột” trong vụ 11/9 vẫn chưa lòi ra. Những người dân New York có thân nhân tử vong trong WTC ngày 11/9/2001 hoặc chính những người còn sống mà đang bị bệnh hoặc tật nguyền vì công việc cứu hộ ngày hôm đó, không thể thỏa mãn với những câu chuyện hoang đường trong báo cáo của Ủy ban 11/9. Họ không thể kiên nhẫn thêm nữa. Và  tổ chức NYCCAN (New York City Coalition for Accountability Now - thành phố New York liên kết kịp thời để quy trách nhiệm) đã ra đời với mục đích thu thập đủ số chữ ký trong một thỉnh nguyện thư yêu cầu bang New York cho trưng cầu dân ý để thành lập một ủy ban điều tra độc lập.
Thực ra thì, nhiều tháng liền sau ngày 11/9/2001, một nhóm gia đình nạn nhân đã tập hợp lại để đòi tiến hành một cuộc điều tra độc lập trước sự bất lực của chính phủ trong việc bảo vệ công dân của mình. Sự cố gắng bền bỉ của họ đã đưa đến việc chính phủ phải thành lập Ủy ban 11/9. Sau khi xem xét kỹ lưỡng mọi mặt, Ban chỉ đạo các gia đình (nạn nhân) đã cung cấp cho Ủy ban 400 câu hỏi. Nhưng  khi báo cáo của Ủy ban 11/9 được công bố thì người ta nhận thấy chỉ có 130 vấn đề được trả lời; còn 270 vấn đề kia bị bỏ qua. Nhại lại khẩu hiệu tranh cử của Obama (Yes we can) và chơi chữ bằng chính cái tên NYCCAN, họ nói: "Nếu Ủy ban của Chính phủ Liên bang không thể điều tra thì NYC  CAN, nghĩa là thành phố New York (NYC) có thể(CAN)".
Những lời giải thích trong Báo cáo của Ủy ban 11-9 thì hoang đường còn những chi tiết ở hiện trường thì lại rất ly kỳ. Có những mảnh xương người đã văng từ WTC sang các cao ốc lân cận. Phần lớn các cửa sổ ở cách đó dưới 130m đều nứt vỡ. Những mảnh thép xây dựng nặng đã bắn đi với tốc độ 130km/giờ, rồi có mảnh rơi xuống đất cách đó đến 200m. Hỏa hoạn có thể gây ra những hiện tượng đó ư? Hỏa hoạn có thể nghiền nát 400.000m3 bê-tông thành bụi nhuyễn, phủ khắp Manhattan à?
Không một tấm sàn nào còn tồn tại ở nền của mỗi tòa tháp; mỗi tòa có 110 tấm (110 tầng), mỗi tấm rộng 4.000m2. Vậy làm thế nào mà 880.000m2 bê-tông cốt thép dày 10cm có thể biến mất hoàn toàn? Hài hước nhất là trong cái đống đổ nát và tro bụi khổng lồ đó, người ta lại nhặt được tấm hộ chiếu của tên phi công hãy còn nguyên vẹn (như đã in trong  bản báo cáo) trong khi thép còn chảy thành nước. v.v. và v.v...
Tướng Leonid Ivashov, Tổng tham mưu trưởng các quân chủng Nga hồi năm 2001, cho biết ngày 11/9/2001, ông đã đặt các vệ tinh của mình trong tình trạng báo động để quan sát những cuộc tập trận không quân đã được thông báo ở Mỹ nhưng ông đã phải đối mặt với một quang cảnh hoàn toàn khác...
An Chi http://antg.cand.com.vn/vi-VN/tulieu/2009/9/70380.cand?Page=2

 


 Đăng Nhập 




bogddt 1275359403_Portfolio 1275359468_Book 1275359498_adept_installer  hanhchinh
Tuyển Sinh
 Tuyển Dụng
 Giáo Trình
 Thư Viện Phần Mềm
Góc Cao Học