Giáo dục Việt Nam hoà n toà n có thể đà o tạo được những há»c sinh thông minh, xuất sắc, trà tuệ. Nhưng có lẽ phải thẳng thắn vá»›i nhau, môi trưá»ng giáo dục hiện giá» cá»§a ta đã có thể Ä‘em đến cho những há»c sinh bình thưá»ng cảm giác hạnh phúc trong sá»± há»c, dà nh cho các em má»™t không gian để tá»± do khám phá, nháºn thức, trải nghiệm hay chưa?
Dư luáºn lại vừa có dịp xôn xao nhân câu chuyện vá» những bà i táºp mà má»™t thầy giáo ngưá»i Ã, Cesare Catà , giao cho há»c trò cá»§a mình trong kỳ nghỉ hè. 15 bà i táºp ấy có lẽ gây ngạc nhiên cho há»c trò, cho giáo viên và phụ huynh ở Việt Nam bởi thay vì đưa ra những yêu cầu ôn táºp kiến thức cÅ©, chuẩn bị cho há»c kỳ tá»›i, thay vì được biểu đạt dưới hình thức những mệnh lệnh, chúng giống như những lá»i nhắn gá»i, khuyên nhá»§ cá»§a ngưá»i thầy. Những bà i táºp nà y hướng đến việc khuyến khÃch há»c trò tá»± do trải nghiệm khám phá giá trị cá»§a Ä‘á»i sống và bản thân, để từ đó biết trân quý bản thân, từ thân thể đến những cảm xúc cá»§a mình, và xa hÆ¡n thế, biết nâng niu những ý nghÄ©a cá»§a thế giá»›i qua những hà nh động như ngắm bình minh, Ä‘i dạo dá»c bá» biển hay cảm nháºn được vẻ đẹp cá»§a ngà y hè.
CÅ©ng giống như cÆ¡n sốt cá»§a dư luáºn vỠđỠthi tú tà i ở Pháp trước đó, má»™t lần nữa, ta má»›i nháºn ra khoảng cách thá»±c sá»± giữa giáo dục nước nhà vá»›i giáo dục thế giá»›i, không phải qua các cuá»™c thi há»c sinh giá»i khu vá»±c và quốc tế, nÆ¡i mà chúng ta liên tục nằm trong “top†những quốc gia có thà nh tÃch tốt nhất mà qua sá»± khác biệt trong triết lý giáo dục. Giáo dục Việt Nam hoà n toà n có thể đà o tạo được những há»c sinh thông minh, xuất sắc, trà tuệ. Nhưng có lẽ phải thẳng thắn vá»›i nhau, môi trưá»ng giáo dục hiện giá» cá»§a ta đã có thể Ä‘em đến cho những há»c sinh bình thưá»ng cảm giác hạnh phúc trong sá»± há»c, dà nh cho các em má»™t không gian để tá»± do khám phá, nháºn thức, trải nghiệm hay chưa? 2. Thầy Cesare Catà dạy môn gì, cho há»c trò ở cấp há»c nà o? Thú tháºt, tôi chưa tìm hiểu thông tin nà y, nhưng vá»›i tôi, Ä‘iá»u đó không quan trá»ng bằng việc nháºn ra tinh thần nhân văn đằng sau những bà i táºp cá»§a ông - khuyến khÃch ngưá»i há»c nghÄ© khác, biết chất vấn, băn khoăn, tìm kiếm.
Tinh thần nhân văn ấy, trong thá»±c tế cá»§a giáo dục Việt Nam, theo quan sát cá»§a cá nhân tôi, như má»™t ngưá»i trong cuá»™c, lại chưa được nháºn thức thấu đáo trong việc dạy, há»c và nghiên cứu các ngà nh nhân văn. Những ngưá»i giảng dạy lịch sá» từ nhiá»u năm nay không ngừng than vãn vá» tình trạng há»c sinh thá» Æ¡ vá»›i môn há»c nà y và gần đây nhất là ná»—i hoảng hốt khi đỠán đổi má»›i giáo dục quyết định biến môn sá» thà nh môn tÃch hợp vá»›i các bá»™ môn khác, thay vì má»™t môn há»c độc láºp. Äã có nhiá»u phân tÃch xác đáng vá» nguyên nhân dẫn đến hiện trạng nà y, nhưng thá»±c sá»± có lẽ đã đến lúc những ngưá»i biên soạn sách giáo khoa và giảng dạy lịch sá» nên nghÄ© nhiá»u hÆ¡n vá» bản chất nhân văn cá»§a việc há»c lịch sá». Chỉ con ngưá»i má»›i có lịch sá» và con ngưá»i cần có quyá»n tá»± do nháºn thức vá» lịch sá»: há»c lịch sá» chỉ hấp dẫn khi ngưá»i há»c được quyá»n chất vấn những gì được xem là sá»± tháºt cá»§a lịch sá», được quyá»n khai quáºt nhiá»u lịch sá» khác, được quyá»n nhìn thấy nhiá»u góc, nhiá»u khÃa cạnh phức tạp cá»§a quá khứ, chứ không phải chỉ chấp nháºn lịch sá» như má»™t tá»± sá»± mang tÃnh áp đặt.
Tôi sẽ nói cụ thể hÆ¡n vá» lÄ©nh vá»±c văn há»c, bá»™ môn mà tôi chịu trách nhiệm như má»™t ngưá»i giảng dạy và phải thừa nháºn đó Ä‘ang là má»™t môn há»c gây nhiá»u áp lá»±c cho há»c trò hÆ¡n là được yêu thÃch. Như má»™t nghịch lý, giáo viên vẫn luôn luôn tổng kết, khẳng định những giá trị nhân văn trong tác phẩm văn há»c, nhưng ngay cả khi đó, bà i giảng cá»§a giáo viên vẫn khó chạm được và o nháºn thức và tình cảm cá»§a há»c trò.
Ta hãy thá» xem bà i táºp Ä‘á»c sách mà thầy Cesare muốn há»c sinh cá»§a mình thá»±c hà nh: “Hãy Ä‘á»c, bởi vì đó là hình thức nổi loạn tốt nhất.†Văn chương, tá»± nó, luôn là sá»± nổi loạn: nó luôn là thế giá»›i nÆ¡i sá»± phản tất yếu nhiá»u khi là má»™t hình thức cá»§a đạo đức, bởi phản tất yếu cÅ©ng đồng nghÄ©a vá»›i tá»± do; nó là thế giá»›i cá»§a cái khả nhiên, cái luôn có thể thoát ra khá»i những ranh giá»›i tất định, và do đó, luôn thách thức tư duy cá»§a con ngưá»i; nó là thế giá»›i cá»§a những mẫu cá tÃnh, nhân cách chưa có tiá»n lệ, lệch khá»i những chuẩn má»±c. Dạy và há»c văn ở Việt Nam có lẽ vẫn luôn dè chừng trước phẩm chất nổi loạn cá»§a văn chương, cho dù nếu để ý kỹ, ngay vá»›i sách giáo khoa hiện thá»i, ngưá»i dạy và ngưá»i há»c Ä‘á»u đã có cÆ¡ há»™i là m quen vá»›i những sá»± nổi loạn ấy: những kẻ Ä‘iên khùng, những ngưá»i phản kháng, những kẻ ngông cuồng kể cả khi biết phÃa trước là thất bại, tháºm chà cái chết. Chúng ta gặp há», những kẻ nổi loạn ấy, nhưng chúng ta lại ngại khÆ¡i dáºy sá»± chú ý, sá»± quan tâm cá»§a há»c trò đến chiá»u kÃch nổi loạn ấy ở các nhân váºt văn há»c. Chúng ta thưá»ng quy những nhân váºt ấy vá» những phạm trù, những phán xét đạo đức sẵn có: VÅ© Như Tô thất bại vì ảo tưởng, vì theo Ä‘uổi má»™t thứ nghệ thuáºt không phục vụ nhân dân; Don Quixote Ä‘iên rồ vì đã lầm lẫn truyện kiếm hiệp vá»›i Ä‘á»i thá»±c, do đó, thiếu tỉnh táo... Chúng ta không nháºn ra sá»± nổi loạn cá»§a văn chương mang ý nghÄ©a khai phóng, đỠnghị má»™t sá»± cởi mở trong tư duy, sá»± ná»›i rá»™ng nháºn thức và lòng cảm thông. ChÃnh khÃa cạnh nổi loạn nà y má»›i khiến há»c sinh không nhìn tác phẩm chỉ là dấu tÃch cá»§a má»™t thá»i đại đã qua, nhân váºt chỉ là những tượng đà i.
Chúng ta nói nhiá»u vá» khả năng cảm thông mà văn chương có thể khÆ¡i dáºy nÆ¡i ngưá»i Ä‘á»c. Nhưng có má»™t diá»…n ngôn phổ biến vá» chá»§ nghÄ©a nhân đạo trong giảng dạy văn chương ở nhà trưá»ng Việt Nam là nhìn con ngưá»i như má»™t nạn nhân, chá»§ yếu là nạn nhân cá»§a xã há»™i. Äiá»u đó không sai, nhưng nó là má»™t quan niệm hẹp vá» nhân đạo. Nó thiếu bình diện cá»§a sá»± khoan dung, độ lượng, từ chối phán xét kẻ khác, chấp nháºn sá»± khác biệt và phức tạp cá»§a kẻ khác. Nó thiếu sá»± chú ý đến những tình cảm nhân tÃnh khác nÆ¡i con ngưá»i. Khi dạy truyện “Chà Phèoâ€, chúng ta chăm chăm phân tÃch bi kịch bị cá»± tuyệt quyá»n là m ngưá»i cá»§a Chà Phèo, từ đó chỉ ra xã há»™i như là thá»§ phạm tạo nên tấn bi kịch ấy mà Ãt dừng lại ở những trạng thái cảm xúc lạ kỳ, nghịch lý cá»§a nhân váºt: cảm giác ngạc nhiên cá»§a Chà Phèo khi thấy bóng mình nhá»… nhại dưới trăng, cảm giác sợ hãi mÆ¡ hồ vá» hư vô, cảm giác muốn được là m nÅ©ng vá»›i Thị Nở như vá»›i mẹ... Chúng ta chăm chăm bình luáºn vá» khát vá»ng lương thiện cá»§a Chà Phèo qua câu “Ai cho tao lương thiện†mà lại Ãt chú ý đến câu kế tiếp “Là m thế nà o để xóa hết những vết mảnh chai trên mặt nà y†để nghe ra được cảm giác tá»± ghê tởm chÃnh mình cá»§a Chà Phèo, sá»± tá»± ý thức nghiệt ngã cá»§a nhân váºt khi phải tá»± mình là m Ä‘au chÃnh mình, tá»± mình là m biến dạng hình hà i cá»§a mình để có thể tồn tại được? Chỉ khi Ä‘i sâu và o những nghịch lý, những mâu thuẫn, những hoang mang vô táºn cá»§a con ngưá»i mà văn chương mở ra, ta má»›i có thể nghÄ© đến má»™t sá»± tÃch hợp hợp lý giữa văn chương vá»›i các lÄ©nh vá»±c khác: qua văn chương, ta chất vấn đạo đức; qua văn chương, ta suy tư vá» nhân quyá»n, vá» những khả năng “có được là ngưá»i†cá»§a con ngưá»i; qua văn chương, ta Ä‘á»c ra được sá»± bất công cá»§a lịch sá»...
Chúng ta tin và o sá»± thiết thá»±c cá»§a việc giảng dạy văn chương ở chá»— đó là môn há»c trau dồi khả năng ngôn ngữ. Nhưng chúng ta Ãt lưu ý rằng, văn chương không phải chỉ giúp chúng ta diá»…n đạt trôi chảy, lưu loát như má»™t nhà hùng biện, ngôn ngữ văn chương gợi mở chúng ta hình dung, mưá»ng tượng đến những gì còn chưa được đặt tên, những gì trong im lặng sâu thẳm cá»§a ná»™i giá»›i. Ngôn ngữ cá»§a văn chương còn giúp chúng ta ngáºp ngừng và tháºn trá»ng để không là m tổn thương thế giá»›i và con ngưá»i. Ngưá»i dạy và ngưá»i há»c, trước ngôn ngữ cá»§a văn chương, đôi khi cần ngây thÆ¡ hÆ¡n là tin rằng các quy tắc ngôn ngữ há»c có thể phân tÃch rạch ròi má»i cấu trúc. Äá»i sống duy lý muốn má»i thứ phải rõ rà ng, văn chương nghệ thuáºt cân bằng lại cho con ngưá»i bằng cách nó nâng niu sá»± mÆ¡ hồ, nó là m má»i đưá»ng biên, ranh giá»›i, khái niệm Ä‘á»u không trở nên rắn chắc như má»™t tất định.
3. Ngà nh nhân văn ở Việt Nam cÅ©ng đối mặt vá»›i những khó khăn mà ná»n giáo dục cá»§a nhiá»u nước, ngay cả các cưá»ng quốc vá» giáo dục, cÅ©ng Ä‘ang trải qua. Nhưng có lẽ câu chuyện vá» sá»± khá»§ng hoảng - nếu ta muốn dùng từ nà y, dù tôi thấy nó không tháºt sá»± tương thÃch vá»›i thá»±c trạng cá»§a Việt Nam - lại nằm ở chá»— khác. Trước hết và hÆ¡n hết, để tháºt sá»± hấp dẫn được ngưá»i há»c, ngà nh nhân văn cần phải nhân văn hóa chÃnh bản thân mình, Ãt nhất trong các diá»…n ngôn cá»§a hoạt động giảng dạy và nghiên cứu. Nó cần phải lưu tâm đến con ngưá»i, cần phải tạo không gian rá»™ng cho những trải nghiệm cá nhân và tá»± do tư tưởng, cảm nháºn, tá»± do biểu đạt. Nó phải tháºt sá»± vì con ngưá»i, chứ không phải chỉ là má»™t lÄ©nh vá»±c được định hướng bởi những mệnh đỠtrừu tượng vá» con ngưá»i. Và thá»±c ra Ä‘iá»u nà y không cần phải chỠđợi những chỉ thị, pháp lệnh từ bên trên nà o. Nó có thể bắt đầu ngay từ việc suy ngẫm tháºt sâu sắc và dám Ä‘i đến cùng má»™t nháºn thức cá nhân vá» má»™t bà i văn mình phải giảng hay phải viết vá» nó. Như thể việc Ä‘i đến cùng má»™t nháºn thức cá nhân ấy chÃnh là biểu hiện cho má»™t ý thức tá»± do.
- Nguồn Tia Sáng - |