Khoa Ngữ Văn
  
“LƯỢC ÄỒ†VÄ‚N HỌC QUá»C NGá»® VIỆT NAM TRƯỚC 1945 NHÃŒN TỪ QUà TRÃŒNH HÃŒNH THÀNH VÀ TƯƠNG TÃC THỂ LOẠI (Nguyá»…n Thành Thi) PDF æ‰“å° E-mail
周一, 2013年 04月 15日 23:04

Several Circles, January-February 1926

Wassily Kandinsky (Russian, 1866-1944).

 

  1. 1. Lịch sá»­ văn há»c nhìn từ quá trình hình thành và tÆ°Æ¡ng tác thể loại, má»™t hÆ°á»›ng tiếp cận có ý nghÄ©a

Trong các bá»™ giáo trình lịch sá»­ văn há»c ở Việt Nam – cho đến thá»i Ä‘iểm này – nói đến sá»± vận Ä‘á»™ng văn há»c, các nhà nghiên cứu thÆ°á»ng chỉ nói nhiá»u đến bức tranh văn há»c vá»›i tác phẩm và Ä‘á»™i ngÅ© tác giả, sá»± hình thành, phát triển của các trào lÆ°u, trÆ°á»ng phái, tổ chức văn há»c,…Trong khi đó, sá»± hình thành, phát triển và quá trình hoàn thiện bức tranh thể loại – loại sá»± kiện trung tâm của lịch sá»­ văn há»c – thì lại rất ít được nói đến, ít được đầu tÆ° nghiên cứu má»™t cách kÄ© lưỡng.

Tiếp cận lịch sá»­ văn há»c từ góc nhìn thể loại, đặc biệt là từ sá»± hình thành và tÆ°Æ¡ng tác thể loại, nhà nghiên cứu sẽ có thêm những sá»± kiện, tÆ° liệu thuyết phục để miêu tả, cắt nghÄ©a má»™t cách đầy đủ khoa há»c hÆ¡n vá» tiến trình văn há»c.

Theo hÆ°á»›ng tiếp cận đó, bài viết này bÆ°á»›c đầu tìm cách mô tả quá trình vận Ä‘á»™ng, phát triển của văn há»c quốc ngữ Việt Nam từ buổi sÆ¡ khai cho đến ngày nay nhÆ° là quá trình hình thành và tÆ°Æ¡ng tác thể loại. Tuy nhiên, trong khoảng thá»i gian hÆ¡n má»™t thế kỉ, quá trình ấy diá»…n ra hết sức sinh Ä‘á»™ng, phức tạp, vá»›i bá»™n bá» sá»± kiện, tác giả bài viết này chỉ cắt lấy má»™t Ä‘oạn (văn há»c quốc ngữ Việt Nam trÆ°á»›c năm 1945) để tìm hiểu. Tác giả cÅ©ng không tham vá»ng dá»±ng lại toàn cảnh bức tranh thể loại văn há»c trong hÆ¡n ná»­a thế ká»· mà chỉ Ä‘Æ°a ra má»™t “lược đồ†vá»›i những nét chấm phá, nhằm, trÆ°á»›c là, Ä‘á» xuất thêm má»™t cách tiếp cận vấn Ä‘á»; sau là, thấy rõ và đánh giá đúng hÆ¡n vai trò của việc phát triển thể loại văn há»c trong lịch sá»­ phát triển của văn há»c nÆ°á»›c nhà.

 

  1. 2. Văn há»c quốc ngữ Việt Nam – bức phác thảo nhìn từ quá trình hình thành và tÆ°Æ¡ng tác thể loại

2.1. Những biến cố trung tâm của lịch sá»­ văn há»c Việt Nam hÆ¡n má»™t thế kỉ qua, bao gồm: quá trình hiện đại hóa văn há»c (từ cuối thế kỉ XIX đến Cách mạng tháng Tám năm 1945); quá trình chính trị hóa và đại chúng hóa văn há»c trong hÆ¡n ba thập niên chiến tranh vệ quốc và xây dá»±ng chủ nghÄ©a xã há»™i (từ năm 1946 đến cuối thập niên 70); quá trình dân chủ hóa và đổi má»›i văn há»c thá»i há»™i nhập toàn cầu hóa (từ đầu thập niên 80 thế kỉ XIX đến thập niên đầu thế kỉ XXI). Suy cho cùng, tất cả các loại biến cố này Ä‘á»u nằm trong hành trình hiện đại hóa văn há»c. Công cuá»™c hiện đại hóa văn há»c cho đến Cách mạng tháng Tám năm 1945, thá»±c ra chÆ°a hoàn tất. Văn há»c hiện đại – vá»›i các đặc Ä‘iểm cÆ¡ bản của chủ nghÄ©a hiện đại, nhÆ°: a) tính duy lí (hay cổ xúy cho tính duy lí); b) tính chất chuyên nghiệp, đặc tuyển và c) tính chất cá nhân chủ nghÄ©a – vừa được xây dá»±ng, thì, do những hoàn cảnh riêng của đất nÆ°á»›c, các đặc Ä‘iểm này Ä‘a phần tạm thá»i bị xóa bá». Văn há»c 1946-1975, sáng tác theo định hÆ°á»›ng “tất cả vì Tổ quốc, vì chủ nghÄ©a xã há»™iâ€, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể dung nạp má»™t số tính chất của văn há»c hiện đại chủ nghÄ©a, đặc biệt là tính chất đặc tuyển, tính chất cá nhân chủ nghÄ©a. Công cuá»™c hiện đại hóa văn há»c, tạm thá»i bị gián Ä‘oạn ở má»™t số phÆ°Æ¡ng diện. Từ sau 1975, đặc biệt từ thá»i kì đổi má»›i (sau 1986), văn há»c Việt Nam tiếp tục vận Ä‘á»™ng theo hÆ°á»›ng hiện đại hóa, nhÆ°ng hiện đại hóa, giỠđây bao gồm cả việc phát triển thêm những yếu tố của văn há»c hiện đại mà trÆ°á»›c đây chÆ°a hoàn tất và hình thành, phát triển các yếu tố văn há»c hậu hiện đại hoàn toàn má»›i mẻ. Hai quá trình hiện đại hóa và hậu hiện đại hóa văn há»c xâm nhập vào nhau, được tiến hành đồng thá»i.

NhÆ°ng, thá»±c chất của việc hiện đại hóa văn há»c trong hÆ¡n má»™t thế kỉ qua của văn há»c quốc ngữ Việt Nam là gì? Nhà nghiên cứu văn há»c không thể né tránh việc trả lá»i câu há»i này.

Trong rất nhiá»u cách trả lá»i câu há»i nêu trên của các nhà làm văn há»c sá»­, thì cách hiểu “hiện đại hóa†nhÆ° là quá trình văn há»c thoát ra khá»i hệ thống thi pháp trung đại để xây dá»±ng má»™t hệ thống thi pháp má»›i theo mô hình của văn há»c phÆ°Æ¡ng Tây[1] là sáng rõ và gần “thá»±c chất†hÆ¡n cả.

Việc tìm kiếm những dấu hiệu chứng tá» văn há»c “thoát khá»i hệ thống thi pháp trung đại…†có Æ°u Ä‘iểm quan trá»ng là, trong khi hệ thống thi pháp hiện đại Ä‘ang hình thành, biến đổi, chÆ°a rõ hình thù diện mạo, thì việc miêu tả những đặc Ä‘iểm chung nhất mang tính bất cập, lá»—i thá»i của hệ thống thi pháp trung đại có thể giúp ngÆ°á»i ta – má»™t cách gián tiếp – hình dung được ý niệm chung và quan trá»ng nhất vá» văn há»c hiện đại và quá trình hiện đại hóa. Chẳng hạn: văn há»c trung đại là phi ngã, thì văn há»c hiện đại phải lại duy ngã; văn há»c trung đại Æ°a tập cổ, sùng cổ thì văn há»c hiện đại lại muốn thoát bá» má»i khuôn mẫu và coi trá»ng cái má»›i, cái riêng; văn há»c trung đại coi trá»ng lối nói Æ°á»›c lệ, kinh viện, thì văn há»c hiện đại lại Ä‘á» cao tinh thần thá»±c tiá»…n, thích tả thá»±c; văn há»c trung đại chỉ Ä‘á» cao cái đẹp cách Ä‘iệu, sang trá»ng, cao nhã thì văn há»c hiện đại lại chủ trÆ°Æ¡ng sáng tạo cái đẹp của bản thân Ä‘á»i sống muôn hình muôn vẻ; văn há»c trung đại dày đặc khuôn phép, quy phạm thì văn há»c hiện đại Ä‘á» cao tinh thần sáng tạo phóng túng, tá»± do, v.v.

Tuy nhiên, má»™t cách tiếp cận trên tinh thần so sánh đối lập nhÆ° vậy cÅ©ng đặt nhà nghiên cứu trÆ°á»›c nguy cÆ¡ phạm không ít sai lầm, nhÆ°, dẫn đến cách hiểu cá»±c Ä‘oan, rằng: thứ nhất, giữa hai thá»i kì văn há»c (trung đại và hiện đại) chỉ có sá»± đứt Ä‘oạn, không có nối tiếp, không còn mối liên hệ gì quan trá»ng đáng kể; thứ hai, có thể lầm tưởng sá»± khác biệt, đối lập, chỉ tồn tại nhất thá»i giữa hai hệ thống thi pháp mà không phải nhÆ° má»™t trạng thái tồn tại phổ biến, thÆ°á»ng xuyên giữa các thể loại văn há»c ngay trong cùng má»™t hệ thống thi pháp (cÅ©ng giống nhÆ° mâu thuẫn luôn tồn tại trong các sá»± vật, các quá trình, tÆ°Æ¡ng sinh, tÆ°Æ¡ng khắc trong thế giá»›i tá»± nhiên, xã há»™i; chính sá»± khác biệt, đối lập này, trong những hoàn cảnh nhất định, là tác nhân tạo ra những sá»± chuyển hóa, xâm nhập, tÆ°Æ¡ng tác giữa các thể loại văn há»c và tiếp tục hoàn thiện hệ thống thi pháp má»›i “theo mô hình văn há»c phÆ°Æ¡ng Tâyâ€); thứ ba, nhận thức vỠđặc trÆ°ng thi pháp văn há»c hiện đại hoàn toàn phụ thuá»™c vào nhận thức đặc trÆ°ng thi pháp trung đại. Nếu hệ tiêu chí nhận diện văn há»c trung đại khác Ä‘i thì, hệ tiêu chí nhận diện văn há»c hiện đại cÅ©ng sẽ khác Ä‘i[2].

Mặt khác, xét trên má»™t bình diện nào đó, cách tiếp cận khái niệm hiện đại hóa văn há»c nhÆ° vậy, chỉ má»›i là má»™t cái nhìn tổng quát trong tÆ°Æ¡ng quan giữa hai hệ thống thi pháp, chÆ°a phải là cái nhìn trá»±c diện vào các bá»™ phận, thành tố cốt lõi, giúp nắm bắt đúng đắn và đầy đủ hÆ¡n bản thể của đối tượng nghiên cứu. Nhiá»u câu há»i cụ thể hÆ¡n sẽ được đồng thá»i đặt ra, chỠđược trả lá»i thá»a đáng. Chẳng hạn, các thể loại văn há»c sẽ vận Ä‘á»™ng nhÆ° thế nào để tạo được bÆ°á»›c chuyển từ văn há»c trung đại sang văn há»c hiện đại và sau đó là hậu hiện đại?

Bakhtin khi nghiên cứu lí luận và thi pháp tiểu thuyết, đã quả quyết xem thể loại (và chỉ có thể loại) là nhân vật chính[3] của tiến trình văn há»c; còn các nhân tố, khác (nhÆ° trào lÆ°u, trÆ°á»ng phái,…) chỉ là “những nhân vật hạng nhì, hạng baâ€. Và, lịch sá»­ văn há»c, theo ông, trÆ°á»›c hết là lịch sá»­ hình thành, phát triển, tÆ°Æ¡ng tác giữa các thể loại[4]. Tất nhiên, ông có phân biệt rõ Ä‘iểm khác biệt quan trá»ng trong chiá»u hÆ°á»›ng và cách thức tÆ°Æ¡ng tác thể loại giữa hai thá»i đại văn há»c (trung đại, hiện đại): má»™t bên là tÆ°Æ¡ng tác theo lối bổ sung, hài hòa (nhÆ° trong má»™t “cuá»™c hòa tấu của các thể loại†văn há»c), má»™t bên là tÆ°Æ¡ng tác theo lối “tiểu thuyết hóa†(ở đó vị trí “thống trịâ€, “thống ngá»±â€, “ưu thắng†bao giá» cÅ©ng thuá»™c vá» tiểu thuyết)[5].

NhÆ° vậy, bản chất của quá trình vận Ä‘á»™ng văn há»c, coi nhÆ° vẫn chÆ°a được xem xét, nhận thức đầy đủ má»™t khi chÆ°a nắm bắt và miêu tả được quá trình vận Ä‘á»™ng của thể loại văn há»c. Quá trình hiện đại hóa văn há»c, nhìn từ bên trong, chính là má»™t quá trình hình thành và tÆ°Æ¡ng tác thể loại rất phức tạp, mà nếu được nghiên cứu đầy đủ, sẽ giúp ích nhiá»u cho cho những ngÆ°á»i viết lịch sá»­ văn há»c trong việc ná»— lá»±c Ä‘Æ°a ra má»™t lịch sá»­ trung thá»±c và giàu tính khoa há»c hÆ¡n.

2.2. NhÆ°ng căn cứ vào đâu để quan sát, nhận diện mô hình thể loại của tác phẩm văn há»c và nắm bắt được sá»± tÆ°Æ¡ng tác giữa các thể loại ấy?

Nhà văn khi sáng tác tác phẩm bao giá» cÅ©ng sáng tác theo má»™t mô hình thể loại xác định. Thể loại tác phẩm văn há»c, thÆ°á»ng được hiểu, là khái niệm chỉ quy luật loại hình của tác phẩm trong đó ứng vá»›i má»™t loại ná»™i dung nhất định có má»™t loại hình thức nhất định, tạo cho tác phẩm má»™t hình thức tồn tại chỉnh thể.

Khi phân chia thể loại (hay thể tài) tác phẩm văn há»c, ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng căn cứ vào ba loại tiêu chí chủ yếu: 1) tố chất thẩm mÄ© chủ đạo; 2) giá»ng Ä‘iệu; 3) dung lượng và cấu trúc chung của tác phẩm.[6] Má»™t tổng hòa các tiêu chí nhÆ° vậy làm nên “nòng cốt†(hay mô hình) thể loại.

Thá»±c tế Ä‘á»i sống văn há»c cho thấy má»—i má»™t “nòng cốt†thể loại tồn tại nhÆ° là những mô chuẩn nghệ thuật ít nhiá»u mang tính quy Æ°á»›c, chỉ có ý nghÄ©a tÆ°Æ¡ng đối, và luôn có khả năng biến đổi. Vì vậy, nhà văn khi sáng tác theo má»™t thể loại nào đó, má»™t mặt luôn tôn trá»ng, tuân thủ những mô chuẩn nghệ thuật quy Æ°á»›c, mặt khác – ít hoặc nhiá»u – luôn có nhu cầu thoát bá» khá»i những mô chuẩn quy Æ°á»›c ấy, bằng cách “nhìn sang†những thể loại xung quanh, rút tỉa lấy tinh hoa của chúng, tổng hợp kinh nghiệm của hai hay nhiá»u thể loại, tạo ra những tác phẩm “lệch chuẩnâ€. Nếu nhà văn thành công ông ta sẽ có những tác phẩm hay hÆ¡n, má»›i hÆ¡n; còn nếu chÆ°a thành công thì những thá»­ nghiệm nhÆ° vậy ít ra cÅ©ng là má»™t gợi ý, má»™t sá»± chuẩn bị cho tác phẩm sau, ngÆ°á»i Ä‘i sau.

Cho nên, việc thoát bá» mô hình thể loại, mang thêm vào tác phẩm yếu tố của thể loại khác nhÆ° vậy, sẽ góp phần Ä‘iá»u chỉnh mô hình, nắn lại nòng cốt thể loại của tác phẩm, tránh được sá»± xÆ¡ cứng, thúc đẩy sá»± vận Ä‘á»™ng, phát triển của các thể loại văn há»c. Äây là má»™t hiện tượng phổ biến và mang tính quy luật, từng được nhiá»u nhà văn, nhà nghiên cứu văn há»c thừa nhận.

Chẳng hạn, đúc kết từ chính thá»±c tế sáng tác của mình, nhà văn Nguyá»…n Kiên cho rằng, truyện ngắn trong khi phát triển, đã “nhìn sang†tiểu thuyết, bởi: “[…] Truyện ngắn, trong suốt quá trình phát triển, luôn luôn đứng trÆ°á»›c má»™t thách thức: phải làm sao sức chứa và sức nặng vượt thoát ra ngoài cái khuôn khổ nhá» bé mà nghệ thuật khuôn nó vào. Lẽ dÄ© nhiên truyện ngắn phải tá»± tìm tòi, đồng thá»i nó cÅ©ng nhìn sang tiểu thuyết, được tiểu thuyết kích thích và dần dần nảy nở má»™t loại truyện ngắn tôi tạm gá»i là truyện ngắn - triết lí.†[7]

Nhiá»u nhà văn, nhà nghiên cứu văn há»c cÅ©ng cho rằng má»™t thể loại, trong quá trình hình thành, phát triển có thể tổng hợp vào nó đặc Ä‘iểm hay Æ°u thế của má»™t vài thể, loại khác, chẳng hạn: “Kí là sá»± hợp nhất truyện và nghiên cứu†và trong kí, “vừa có những yếu tố của truyện, vừa có sá»± tham gia trá»±c tiếp của tÆ° duy nghiên cứuâ€[8]; hoặc: “NgÆ°á»i viết tiểu thuyết có thể vận dụng nhiá»u phÆ°Æ¡ng thức: tá»± sá»±, trữ tình, kịch […]â€[9] ; hoặc: “[…] ở má»™t khía cạnh nào đó, truyện ngắn gần vá»›i thÆ¡. Ở má»™t khía cạnh khác, truyện ngắn gần vá»›i kịch […].â€[10]

Hiện tượng các thể loại “gần†nhau, “nhìn sang†nhau, “hợp nhất†vào nhau, hay việc nhà văn “vận dụng nhiá»u phÆ°Æ¡ng thức†trong khi sáng tác má»™t tác phẩm nhÆ° vậy, có thể gá»i là tÆ°Æ¡ng tác thể loại.

Thá»±c ra, khái niệm tÆ°Æ¡ng tác thể loại – có thể hiểu bao quát hÆ¡n – là hiện tượng hai hay nhiá»u thể loại của má»™t giai Ä‘oạn, má»™t thá»i kì, má»™t ná»n văn há»c, thuá»™c vá» má»™t hay nhiá»u hệ thống thể loại, tác Ä‘á»™ng, ảnh hưởng lẫn nhau, xâm nhập vào nhau, mô phá»ng nhau,…để cùng biến đổi hoặc hình thành thể loại má»›i (vá»›i má»™t cấu trúc ít nhiá»u thay đổi vỠ“tố chất thẩm mÄ© chủ đạoâ€, “giá»ng Ä‘iệuâ€, “dung lượng và cấu trúc chung của tác phẩmâ€).

Sự tương tác thể loại có thể diễn ra trên các loại quan hệ khác nhau (giữa loại với loại, thể với loại, thể với thể, yếu tố với yếu tố), bao gồm:

– TÆ°Æ¡ng tác giữa loại vá»›i loại, loại vá»›i thể tạo ra những thể loại trung gian, lưỡng hợp, mang đặc Ä‘iểm “kép†của cả hai phÆ°Æ¡ng thức phản ánh Ä‘á»i sống, hai hình thức kÄ© thuật, chất liệu phản ánh Ä‘á»i sống vốn rất khác biệt nhau.

Ví dụ: TÆ°Æ¡ng tác giữa loại trữ tình vá»›i loại kịch tạo nên kịch thÆ¡; tÆ°Æ¡ng tác giữa loại tá»± sá»± vá»›i loại trữ tình tạo nên truyện thÆ¡ (hay thÆ¡-tiểu thuyết, nhÆ° thể nghiệm của Trần Dần vào đầu những năm 60 của thế kỉ XX); tÆ°Æ¡ng tác giữa loại tá»± sá»± vá»›i loại kịch tạo nên kịch-tá»± sá»± (nhÆ° kịch tá»± sá»± trong văn há»c phÆ°Æ¡ng Tây); tÆ°Æ¡ng tác giữa thể truyện ngắn vá»›i loại trữ tình tạo nên loại hình truyện ngắn đậm chất trữ tình (nhÆ° những truyện ngắn-trữ tình hóa của Thạch Lam, Hồ Dzếnh, Thanh Tịnh,…); tÆ°Æ¡ng tác giữa thể truyện ngắn vá»›i loại kịch tạo nên loại hình truyện ngắn giàu kịch tính (nhÆ° những truyện ngắn-kịch hóa của Nguyá»…n Công Hoan, VÅ© Trá»ng Phụng,…).

– Tương tác giữa thể với thể cũng tạo ra những thể loại trung gian, tổng hợp mang đặc điểm “kép†của hai nòng cốt hay mô hình thể loại.

Ví dụ: TÆ°Æ¡ng tác giữa thể truyện ngắn vá»›i thể tiểu thuyết tạo nên truyện ngắn-tiểu thuyết hóa, truyện ngắn viết dài hoặc tiểu thuyết viết ngắn; tÆ°Æ¡ng tác giữa truyện ngắn vá»›i các thể văn há»c “ngắnâ€, cá»±c “ngắn†(chỉ gồm 56 chữ, 28 chữ, 24 chữ, 20 chữ,… nhÆ° thÆ¡ thất ngôn bát cú, thất ngôn tứ tuyệt, lục ngôn tứ tuyệt, ngÅ© ngôn tứ tuyệt,…) tạo nên những thể loại “mi ni†(truyện ngắn “mi niâ€: “truyện cá»±c ngắn†má»™t vài trăm chữ, hay “truyện rất ngắn†chừng trên dÆ°á»›i má»™t ngàn chữ,…; thÆ¡ “mi niâ€: kiểu thÆ¡ “mi ni†của Trần Dần, hoặc thÆ¡ lục bát bốn dòng mà má»™t số ngÆ°á»i làm thÆ¡ hiện đại vẫn thÆ°á»ng sá»­ dụng).

– Tương tác giữa các yếu tố thuộc nhóm thể loại sáng tác có hư cấu (fiction) như tiểu thuyết, truyện ngắn,… và các yếu tố thuộc nhóm thể loại sáng tác không hư cấu (non fiction) như hồi kí, kí sự, nhật kí, ghi chép,… tạo nên các thể loại đan xen giữa các yếu tố hư cấu với yếu tố không hư cấu (như truyện kí, tự truyện, tiểu thuyết tự thuật,…).

Sá»± tÆ°Æ¡ng tác thể loại vốn phức tạp, Ä‘a chiá»u, càng trở nên phức tạp, Ä‘a chiá»u khi nó luôn chịu tác Ä‘á»™ng từ nhiá»u phía của các yếu tố ngoài thể loại. Vì vậy, khi khảo sát miêu tả sá»± hình thành và tÆ°Æ¡ng tác thể loại trong văn há»c quốc ngữ Việt Nam hÆ¡n má»™t thế kỉ qua, nhà nghiên cứu không thể chỉ quan tâm đến tÆ°Æ¡ng tác ná»™i tại của hệ thống thể loại mà còn phải lÆ°u ý đến sá»± chi phối của các yếu tố nhÆ° bối cảnh tâm lí, văn hóa, xã há»™i,… (có thể xem đây là những yếu tố “siêu thể loạiâ€). Cụ thể là:

a) Vá» các nhân tố trá»±c tiếp tạo thế năng bên trong của quá trình tÆ°Æ¡ng tác thể loại văn há»c hiện đại, cần phải lÆ°u ý đến:

– Sá»± xuất hiện các mô hình thể loại tiêu biểu trên cÆ¡ sở tiếp nhận ảnh hưởng của nhiá»u ná»n văn há»c hiện đại nÆ°á»›c ngoài, trong Ä‘iá»u kiện cụ thể của văn há»c quốc ngữ Việt Nam.

– Sá»± vận Ä‘á»™ng, biến đổi tất yếu, ná»™i tại của thể loại văn há»c khi chúng tồn tại cạnh nhau, “nhìn sang nhauâ€, cùng chịu sá»± chi phối của má»™t tÆ° tưởng chính trị, má»™t tâm lí xã há»™i cụ thể, má»™t bối cảnh giao lÆ°u văn hóa cụ thể.

– à thức tìm tòi, thể nghiệm, sáng tạo không ngừng và tài năng nghệ thuật của đội ngũ nhà văn.

– Yêu cầu đổi má»›i không ngừng của thá»±c tiá»…n sáng tác trÆ°á»›c những nhu cầu cấp bách của Ä‘á»i sống văn há»c và, phần nào, của Ä‘á»i sống xã há»™i.

b) TÆ°Æ¡ng tác thể loại luôn luôn mang tính lịch sá»­, phản ánh lịch sá»­ vận Ä‘á»™ng của tÆ° tưởng văn há»c, của triết há»c, mÄ© há»c trong văn há»c, và, luôn tÆ°Æ¡ng ứng vá»›i những Ä‘iá»u kiện giao lÆ°u văn hóa cụ thể. Theo đó, có thể phân định những chặng Ä‘Æ°á»ng chính của quá trình tÆ°Æ¡ng tác thể loại trong văn há»c quốc ngữ Việt Nam nhÆ° sau:

– TÆ°Æ¡ng tác thể loại trong bối cảnh giao lÆ°u văn hóa Äông - Tây (từ cuối thế kỉ XIX đến năm 1945).

– TÆ°Æ¡ng tác thể loại trong bối cảnh giao lÆ°u văn hóa có định hÆ°á»›ng chặt chẽ và có “giá»›i tuyếnâ€[11] (từ năm 1945 đến năm 1986).

– Tương tác thể loại trong bối cảnh giao lưu văn hóa “mở†(toàn cầu hóa, từ năm 1986 vỠsau).

c) TÆ°Æ¡ng tác thể loại có thể diá»…n ra theo các hình thức chính: 1) hình thức “tổng hợp†thể loại (thể loại hòa nhập làm má»™t hoặc song song tồn tại); 2) hình thức “đổi ngôiâ€-“tiếp sức†giữa các thể loại; 3) hình thức loại bá», thay thế thể loại…. Hình thức thứ nhất – rất phổ biến – mang tính đồng đại; hình thức thứ hai –vá»›i má»™t lá»™ trình ít nhiá»u quanh co, ít phổ biến hÆ¡n – mang tính chất lịch đại. Hình thức thứ ba thÆ°á»ng diá»…n ra vào những thá»i Ä‘iểm bÆ°á»›c ngoặt mang tính cách mạng, thay đổi phạm trù văn há»c của vận Ä‘á»™ng thể loại.

Sau đây là má»™t số nét phác thảo cụ thể – chủ yếu vá»›i hai hình thức (1) và (2) – trong má»—i chặng Ä‘Æ°á»ng vận Ä‘á»™ng thể loại nói trên.

3. Những chặng Ä‘Æ°á»ng chính trong quá trình hình thành và tÆ°Æ¡ng tác thể loại của văn há»c quốc ngữ Việt Nam trÆ°á»›c 1945 (TÆ°Æ¡ng tác thể loại trong bối cảnh giao lÆ°u văn hóa Äông-Tây và hiện đại hóa văn há»c từ cuối thế kỉ XIX đến 1945)

3.1. Sá»± hình thành và tÆ°Æ¡ng tác thể loại trong buổi bình minh của văn há»c quốc ngữ Việt Nam (từ cuối thế kỉ XIX đến 1932)

3.1.1. Ở thá»i Ä‘oạn này, trá»ng lá»±c tÆ°Æ¡ng tác thể loại trong buổi văn há»c giao thá»i dồn vào mấy tâm Ä‘iểm sau:

Thứ nhất, tương tác giữa văn chương quốc ngữ và văn chương Hán, Nôm vào những năm cuối thế kỉ XIX, đầu thế kỉ XX, kết quả là văn chương quốc ngữ dành thế thượng phong và sau đó, chữ quốc ngữ được dùng thay thế hẳn chữ Hán và chữ Nôm.

Thứ hai, tÆ°Æ¡ng tác giữa văn xuôi và thÆ¡ trên cả hai bình diện ná»™i dung và hình thức. Văn xuôi được đổi má»›i trÆ°á»›c. Sá»± tấn công của chất văn xuôi vào thÆ¡ làm cho thÆ¡ biến đổi quan trá»ng và dÄ© nhiên văn xuôi cÅ©ng biến đổi theo. Sá»± tÆ°Æ¡ng tác giữa văn xuôi truyện, kí và văn vần truyện, kí trong tình hình ấy cÅ©ng có nhiá»u thành tá»±u. Những vấn Ä‘á» nóng bá»ng, bá» bá»™n của Ä‘á»i sống có thể tìm được hình thức biểu đạt thích hợp ở các thể văn xuôi: tiểu thuyết, truyện ngắn, kí. Tất cả các thể loại văn há»c này trong buổi giao thá»i, Ä‘á»u có xu hÆ°á»›ng tăng cÆ°á»ng chất “văn xuôi†hoặc “văn xuôi†hóa. Chẳng hạn, truyện thÆ¡, truyện kí viết bằng văn vần, Ä‘á»u được “văn xuôi†hóa. ThÆ¡ trữ tình tăng cÆ°á»ng chất “văn xuôiâ€, hoặc cố mang lấy cái dáng dấp tá»± do, phóng túng của “văn xuôiâ€[12] (có thể xem các bài thÆ¡ Hầu trá»i của Tản Äà, Tình già của Phan Khôi, Chùa HÆ°Æ¡ng của Nguyá»…n Nhược Pháp, Lỡ bÆ°á»›c sang ngang của Nguyá»…n Bính, ChÆ¡i giữa mùa trăng của Hàn Mặc Tá»­,… là những trÆ°á»ng hợp tiêu biểu).

Thứ ba, sá»± tÆ°Æ¡ng tác giữa truyện (hÆ° cấu) và kí (không hÆ° cấu); giữa truyện, kí “kể†vá»›i truyện, kí “viếtâ€, truyện, kí “nghe†vá»›i truyện, kí “đá»câ€; giữa “thÆ¡ Ä‘iệu ngâm†và “thÆ¡ Ä‘iệu nóiâ€,… cÅ©ng mang lại sá»± thay đổi vá» chất cho nhiá»u thể loại trong bức tranh văn há»c buổi giao thá»i.

ThÆ¡ lục bát, song thất lục bát được dùng để viết truyện, kí quốc ngữ, đó không còn là “thơ†nhÆ° “thơ†ở trong truyện thÆ¡ Nôm nữa. Hình thức câu thÆ¡ lục bát, song thất lục bát đã thay đổi. NgÆ°á»i viết có xu hÆ°á»›ng “văn xuôi†hóa hình thức cấu trúc câu và tổ chức ngôn ngữ truyện kí quốc ngữ viết theo hai thể thÆ¡ này bằng hình thức lục bát và song thất lục bát. Ví dụ: U tình lục (Hồ Biểu Chánh) là truyện quốc ngữ viết bằng văn vần truyá»n thống, không phải truyện thÆ¡. Câu lục bát trong U tình lục không cần chia khổ, xuống dòng, viết liá»n má»™t mạch là dấu hiệu muốn xóa nhòa ranh giá»›i giữa văn vần và văn xuôi. ChÆ° quấc thại há»™i (TrÆ°Æ¡ng Minh Ký) là thiên du kí 2000 câu, dùng câu thÆ¡ song thất lục bát – không phải câu song thất lục bát ngâm, kể để nghe mà là song thất lục bát được viết để Ä‘á»c. Tác giả có ý thức muốn định dạng lại hình thức câu của thể thÆ¡ này cho giống vá»›i hình thức văn xuôi (xem văn bản tác phẩm này, bản in lần thứ hai, năm 1896)[13].

Truyện Thầy Lazarô Phiá»n (Nguyá»…n Trá»ng Quản) tiêu biểu cho truyện (văn xuôi, hÆ° cấu), và Chuyến Ä‘i Bắc Kì năm Ất Hợi 1876 (TrÆ°Æ¡ng VÄ©nh Ký) tiêu biểu cho kí (văn xuôi, không hÆ° cấu). U tình lục (Hồ Biểu Chánh) tiêu biểu cho truyện (văn vần, hÆ° cấu), ChÆ° quấc thại há»™i (TrÆ°Æ¡ng Minh Ký) tiêu biểu cho kí (văn vần, không hÆ° cấu). Äó Ä‘á»u là kết quả của việc tổng hợp thể loại, làm cho các thể loại xâm nhập vào nhau, mang đặc Ä‘iểm “képâ€.

Việc tổng hợp thÆ¡ trữ tình và thÆ¡ tá»± sá»±, giữa thÆ¡ Ä‘iệu ngâm và thÆ¡ Ä‘iệu nói đã tạo Ä‘á»™ng lá»±c sáng tạo má»›i mẻ giúp Tản Äà của thập niên XX viết thành công Hầu trá»i[14] (Tuyển tập Tản Äà), má»™t lối thÆ¡-tá»± sá»±, hay má»™t kiểu du kí tưởng tượng bằng thÆ¡, kết hợp trong nó hai ná»™i dung kể và tá»± bá»™c lá»™. CÅ©ng theo cách đó, Nguyá»…n Nhược Pháp, cuối thập niên 30, viết thành công bài thÆ¡ Chùa HÆ°Æ¡ng nhÆ° là “thiên kí sá»± của má»™t cô bé ngày xÆ°aâ€[15]. Chỉ khác ở chá»— sá»± tổng hợp thể loại trong Chùa HÆ°Æ¡ng má»m mại hÆ¡n, ngá»t hÆ¡n so vá»›i Hầu trá»i của tản Äà, và đã Ä‘i xa hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i sá»± tổng hợp thể loại của TrÆ°Æ¡ng Minh Ký trong các du kí ChÆ° quấc thại há»™i hay NhÆ° Tây nhá»±t trình. NhÆ° vậy, sá»± tổng hợp hay tÆ°Æ¡ng tác thể loại là cả má»™t quá trình, ở đó, má»—i nhà văn, má»—i chặng Ä‘Æ°á»ng tá»± ghi lấy những dấu mốc thành tá»±u của mình.

Rõ ràng, trong buổi giao thá»i, văn há»c quốc ngữ Việt Nam phải chuẩn bị cho mình cả vá» ngôn ngữ, văn tá»± và cả vá» thể loại nhÆ° là những phÆ°Æ¡ng tiện má»›i để chuyển tải ná»™i dung tÆ° tưởng má»›i, bá»™c lá»™ những quan Ä‘iểm thẩm mÄ© má»›i. Sá»± tÆ°Æ¡ng tác thể loại văn há»c trong giai Ä‘oạn này tập trung vào việc tìm kiếm, thể nghiệm các hình thức thể loại tá»± do, linh hoạt, cÆ¡ Ä‘á»™ng. Sá»± tÆ°Æ¡ng tác – thÆ°á»ng là dÆ°á»›i hình thức tổng hợp thể loại – trở thành vừa là thách thức vừa là cÆ¡ há»™i, đòi há»i ngÆ°á»i cầm bút tìm tòi thể nghiệm, sáng tạo nhiá»u hÆ¡n.

3.1.2. Nhìn má»™t cách tổng quát, có thể tóm lược đặc Ä‘iểm hình thành phát triển thể loại văn há»c trong buổi sÆ¡ khai ở hai tính chất nổi bật: tính ngập ngừng và tính trung chuyển của tiến trình thể loại.

TÆ°Æ¡ng các thể loại buổi giao thá»i đúng là đã diá»…n ra vá»›i những thể nghiệm má»›i mẻ và đầy ngập ngừng, bỡ ngỡ. Việc chấp nhận má»™t bÆ°á»›c lùi dài gần ná»­a thế kỉ của tiểu thuyết hiện đại từ khi có mô hình lí tưởng của thể loại này trong truyện Thầy Lazarô Phiá»n cuối thế kỉ XIX (1887), qua những cuốn truyện của các nhà văn quốc ngữ tiên phong trong gần hai thập niên đầu thế kỉ XX, rồi sau đó, của Hồ Biểu Chánh và Hoàng Ngá»c Phách vào thập niên thứ ba thế kỉ XX, đến những cuốn tiểu thuyết lãng mạn đầu tiên – Hồn bÆ°á»›m mÆ¡ tiên (1933) của Khái HÆ°ng, hay cuối cùng BÆ°á»›m trắng (1942, Nhất Linh) – vào thập niên thứ tÆ°, thứ năm của hành trình hiện đại hóa văn há»c… là bằng chứng đầy đủ cho tính ngập ngừng này. Trong khoảng lùi thá»i gian ná»­a thế kỉ ấy, có những thập niên thay vì tiếp tục phát triển tiểu thuyết hiện đại theo mô hình của Nguyá»…n Trá»ng Quản, thì truyện thÆ¡ quốc ngữ, truyện phá»ng dịch, phóng tác theo lối Tây, hay lối Tàu dá»±a trên thi pháp của các thể tá»± sá»± truyá»n thống lại phát triển áp đảo. CÅ©ng từ truyện Thầy Lazarô Phiá»n (1887), qua Sống chết mặc bay (1918, Phạm Duy Tốn) đến truyện ngắn của các nhà văn thế hệ 1932-1945 nhÆ° Nguyá»…n Công Hoan, Thạch Lam, Nam Cao,… là má»™t nhánh phát triển “ngập ngừng†khác dành cho thể “đoản thiên tiểu thuyếtâ€-truyện ngắn hiện đại.

Trong buổi đầu hiện đại hóa văn há»c, các tÆ°Æ¡ng tác thể loại chÆ°a Ä‘Æ°a đến những kết quả dứt khoát, triệt để. Văn há»c tạm thá»i chấp nhận những thể loại mang tính trung chuyển, dung hòa giữa hệ thống thi pháp văn há»c trung đại và hệ thống thi pháp hiện đại: truyện dịch, truyện thÆ¡ quốc ngữ, du kí viết bằng thÆ¡ hoặc văn vần,…

ThÆ¡ tuyên truyá»n cách mạng của Phan Bá»™i Châu, những trÆ°á»›c tác duy tân của Phân Châu Trinh, vá» căn bản, vẫn là các thể loại thÆ¡ Hán hoặc Nôm, ở đó có sá»± kết hợp – theo má»™t tÆ°Æ¡ng quan nào đó – phong vị cổ Ä‘iển và tinh thần hiện đại. Tiểu thuyết của Hồ Biểu Chánh buổi đầu dung hòa ná»™i dung đạo đức truyá»n thống vá»›i những ná»™i dung hiện thá»±c của Ä‘á»i sống Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i, dung hòa hình thức tá»± sá»± hiện đại vá»›i hình thức tá»± sá»± trung đại. Tiểu thuyết của Nhất Linh trÆ°á»›c 1932 vẫn sá»­ dụng kết cấu, chất liệu hình ảnh, văn phong của truyện Nôm thế kỉ XVIII. Và tác giả Nho phong (in 1927), NgÆ°á»i quay tÆ¡ (in 1928) dÆ°á»ng nhÆ° rất an tâm vá»›i việc há»c tập kinh nghiệm viết truyện thÆ¡ Nôm của Nguyá»…n Du[16].

Sau 1887, tức là sau truyện Thầy Lazarô Phiá»n của Nguyá»…n Trá»ng Quản, mô hình thể loại truyện Ä‘á»c theo kiểu tiểu thuyết phÆ°Æ¡ng Tây vẫn bị lạnh lùng bá» rÆ¡i. Cả ngÆ°á»i sáng tác và ngÆ°á»i tiếp nhận vẫn chÆ°a thoát khá»i sức hút của truyện kể truyá»n thống. Mô hình tiểu thuyết má»›i vừa manh nha, đã chịu má»™t lá»±c cản rất mạnh của kinh nghiệm viết truyện kể, cÅ©ng nhÆ° kinh nghiệm nghe truyện kể, Ä‘á»c truyện kể trong công chúng văn há»c.

Hồ Biểu Chánh vẫn dùng thơ lục bát để khởi đầu sự nghiệp tiểu thuyết của mình (U tình lục).

Trong khi TrÆ°Æ¡ng VÄ©nh Kí dùng văn xuôi quốc ngữ viết du kí “Chuyến Ä‘i Bắc kì năm Ất-Hợi 1876â€, từ thập niên 70 thế kỉ XIX, thì ngÆ°á»i há»c trò xuất sắc của ông là TrÆ°Æ¡ng Minh Kí, hÆ¡n mÆ°á»i năm sau, vẫn dùng thể văn vần song thất lục bát (hình thức của thể khúc ngâm truyá»n thống) để viết du kí (ChÆ° quấc thại há»™i, NhÆ° Tây nhá»±t trình).

Phan Bá»™i Châu dùng thÆ¡ truyá»n thống để viết thÆ° cho đồng bào mình (Hải ngoại huyết thÆ°, Ngục trung thÆ°, LÆ°u cầu huyết lệ tân thÆ°,…), dùng văn chÆ°Æ¡ng quốc ngữ để soạn niên biểu (Phan Bá»™i Châu niên biểu), viết văn tế (Văn tế Phan Châu Trinh).

Tản Äà – ngÆ°á»i đầu tiên của văn há»c giao thá»i có ý thức sáng tác chuyên nghiệp – rất quyết tâm và thá»±c sá»± đã sống bằng nghá» văn, là nhà thÆ¡ có ý thức thay đổi ná»™i dung và phÆ°Æ¡ng thức biểu hiện của tác phẩm văn há»c. NhÆ°ng Tản Äà căn bản vẫn dùng hình thức truyá»n thống (có ít nhiá»u cách tân) dù ông đã cố gắng làm thÆ¡ theo kiểu Tống biệt, Hầu trá»i, viết những thiên truyện rất giàu tưởng tượng và mÆ¡ má»™ng.

NhÆ° vậy, các yếu tố của hai thệ thống thi pháp vẫn song song tồn tại trong nhiá»u thể loại văn há»c buổi giao thá»i. Äó là biểu hiện của tính chất “trung chuyển†trong tÆ°Æ¡ng tác thể loại.

3.2. TÆ°Æ¡ng tác thể loại khi văn há»c quốc ngữ đã áp đảo và thay thế hẳn văn há»c Hán Nôm (từ 1932 đến 1945)

Bức tranh thể loại của ná»n văn há»c ở chặng cuối hành trình hiện đại hóa (1932-1945) có thể nói là nhá»™n nhịp, rá»™n ràng. Trong loại trữ tình đã có thÆ¡ trữ tình, tùy bút và văn xuôi trữ tình. Riêng vá» loại hình câu thÆ¡, có thÆ¡ năm chữ, bảy chữ, tám chữ, thÆ¡ tá»± do, thÆ¡ lục bát, song thất lục bát,… Trong loại kịch (kịch bản văn há»c) đã có bi kịch, hài kịch, kịch thÆ¡, kịch lịch sá»­,…Trong loại tá»± sá»±, mà tiêu biểu nhất là tiểu thuyết, truyện ngắn đã nở rá»™: tiểu thuyết luận Ä‘á», tiểu thuyết trinh thám, tiểu thuyết xã há»™i-phong tục, tiểu thuyết lịch sá»­, tiểu thuyết tình cảm, tâm lí, tiểu thuyết Ä‘Æ°á»ng rừng, v.v; tÆ°Æ¡ng tá»±, các thể truyện ngắn, kí, văn chính luận cÅ©ng phân hóa thành nhiá»u tiểu loại khác nhau.

Các thể loại văn há»c chủ chốt trên đây, đến lượt chúng, lại tá»± vượt lên giá»›i hạn của chính mình, tá»± làm má»›i theo hình thức tÆ°Æ¡ng tác “tổng hợp†thể loại. Chẳng hạn: tÆ°Æ¡ng tác tổng hợp giữa tiểu thuyết và phóng sá»±, làm xuất hiện phóng sá»± - tiểu thuyết (CÆ¡m thầy cÆ¡m cô, KÄ© nghệ lấy Tây – VÅ© Trá»ng Phụng, Việc làng – Ngô Tất Tố, Äồng quê – Phi Vân); hoặc tiểu thuyết-phóng sá»± (Lá»u chõng – Ngô Tất Tố). Sá»± tÆ°Æ¡ng tác giữa các thể loại truyện ngắn cÅ©ng tạo ra những kết quả phong phú không kém: Truyện ngắn-trữ tình hóa (Hai đứa trẻ, DÆ°á»›i bóng hoàng lan, Cô hàng xén, Quyển sách bá» quên, Tình xÆ°a, Sợi tóc – Thạch Lam; Tình trong câu hát, Làng, Bến nứa – Thanh Tịnh); truyện ngắn-kịch hóa (Kép TÆ° Bá»n, NgÆ°á»i ngá»±a, ngá»±a ngÆ°á»i, Mất cái ví, Tinh thần thể dục – Nguyá»…n Công Hoan; Bá»™ răng vàng, Bà lão lòa –VÅ© Trá»ng Phụng); truyện ngắn-tiểu thuyết hóa (Chí Phèo, Äá»i thừa, Lão Hạc, Dì Hảo, Ná»­a đêm – Nam Cao; Mợ Du – Nguyên Hồng).

TÆ°Æ¡ng tác tổng hợp giữa thÆ¡ và kí có kí sá»±-thÆ¡ (Chùa HÆ°Æ¡ng – Nguyá»…n Nhược Pháp); tÆ°Æ¡ng tác giữa thÆ¡ và kịch có kịch-thÆ¡, hoạt cảnh-thÆ¡ (Anh Nga – Huy Thông; SÆ¡n Tinh - Thủy Tinh – Nguyá»…n Nhược Pháp). TÆ°Æ¡ng tác giữa tiểu thuyết, truyện ngắn và kí tạo ra thể tiểu thuyết tá»± thuật, hay hồi kí tá»± truyện, truyện ngắn tá»± truyện (Con ngá»±a trắng của ba tôi, Em Dìn, Chân trá»i cÅ© – Hồ Dzếnh; Cái mặt không chÆ¡i được, Những truyện không muốn viết – Nam Cao), v.v.

Trên đây là ná»™i dung, kết quả tÆ°Æ¡ng tác thể loại trong quá trình hiện đại hóa văn há»c. Sau những thành tá»±u hiện đại hóa văn há»c 1932-1945, văn há»c quốc ngữ Việt Nam bÆ°á»›c sang những chặng Ä‘Æ°á»ng phát triển trong bối cảnh má»›i, tình hình tÆ°Æ¡ng tác văn há»c đã và sẽ diá»…n ra theo những chiá»u hÆ°á»›ng, cách thức nào? Vấn Ä‘á» xin được tiếp tục bàn bạc, trao đổi trong má»™t số bài viết khác.

TP Hồ Chí Minh tháng 3 năm 2008

N.T.T.

Báo cáo tham luận tại Hội thảo EuroViet, Hamburg, tháng 6/2007

Trích đăng (phần đầu) Tạp chí khoa há»c TrÆ°á»ng ÄHSP TP HCM,

Khoa há»c Xã há»™i và Nhân văn, số  năm 2008.

TÀI LIỆU THAM KHẢO

  1. Bakhtin, M. 1993. Những vấn Ä‘á» thi pháp Äôxtôiepxki. Giáo dục, Hà Ná»™i.
  2. Bakhtin, M. 1992. Lí luận và thi pháp tiểu thuyết. TrÆ°á»ng viết văn Nguyá»…n Du, Hà Ná»™i.
  3. Barthes, R. 2003. Nhập môn phân tích cấu trúc truyện kể (Äá»— Lai Thúy dịch và giá»›i thiệu). Tạp chí Văn há»c nÆ°á»›c ngoài, số 1.
  4. Bích Khê 2005. ThÆ¡ Bích Khê – tuyển tập. Há»™i Nhà văn Việt Nam & Há»™i Văn há»c – Nghệ thuật Quảng Ngãi.
  5. Bùi Việt Thắng 1999. Bình luận truyện ngắn. Văn há»c, Hà Ná»™i.
  6. Hamburger, K. 2004. Logic há»c và các thể loại văn há»c. Äại há»c Quốc gia, Hà Ná»™i.
  7. Hoài Thanh – Hoài Chân 1988. Thi nhân Việt Nam. NXB Văn há»c, Hà Ná»™i.
  8. Hoàng DÅ©ng 2000. Truyện Thầy Lazaro Phiá»n của Nguyá»…n Trá»ng Quản – Những đóng góp vào kỹ thuật văn hÆ° cấu (fiction) trong văn há»c Việt Nam. Tạp chí Văn há»c số 10.
  9. Hoàng Ngá»c Hiến 1992. Năm bài giảng vá» thể loại. TrÆ°á»ng viết văn Nguyá»…n Du, Hà Ná»™i.

10. Lê Äình Kỵ 1988. ThÆ¡ má»›i những bÆ°á»›c thăng trầm. Văn nghệ TP. Hồ Chí Minh

11. Nguyá»…n Äăng Mạnh 2000. Giáo trình lịch sá»­ văn há»c Việt Nam 1930-1945. Äại há»c Quốc gia, Hà Ná»™i.

12. Nguyá»…n HÆ°ng Quốc 2007. Mấy vấn Ä‘á» phê bình và lý thuyết văn há»c. Văn má»›i California.

13. Nguyá»…n Văn Long – Lã Nhâm Thìn 2006. Văn há»c Việt Nam sau 1975, những vấn Ä‘á» nghiên cứu và giảng dạy. Giáo dục, Hà Ná»™i.

14. Tản Äà 2002. Tản Äà toàn tập. Văn há»c, Hà Ná»™i.

15. Thanh Lãng 1967. Bản lược đồ văn há»c Việt Nam, quyển hạ (1886-1945). Trình bày, Sài Gòn.

16. Trần Äình Hượu – Lê Chí DÅ©ng – Phan Cá»± Äệ – Nguyá»…n Hoành Khung – Hà Văn Äức 1998. Văn há»c Việt Nam (1900-1945), tái bản lần thứ hai. Giáo dục, Hà Ná»™i.

17. TrÆ°Æ¡ng Minh Ký 1891-1896. ChÆ° quấc thại há»™i. Nhà in Rey et Curiol, Sài Gòn (bản in năm 1891 và bản in năm 1896 – tÆ° liệu của Äoàn Lê Giang).

 


[1] Nguyá»…n Äăng Mạnh 2000. Giáo trình lịch sá»­ văn há»c Việt Nam 1930 -1945. Äại há»c quốc gia Hà Ná»™i. tr. 62.

[2] Ví dụ: Nguyá»…n Äăng Mạnh (sÄ‘d) cho rằng văn há»c thoát khá»i hệ thống thi pháp trung đại (cÅ©ng là chủ nghÄ©a cổ Ä‘iển) là thoát khá»i: a) tính uyên bác, b) tính sùng cổ cách Ä‘iệu hóa cao, c) tính phi ngã; trong khi đó Nguyá»…n HÆ°ng Quốc (Mấy vấn Ä‘á» phê bình và lí thuyết văn há»c, Văn má»›i, 2007) cho rằng: a) tính chất nghiệp dÆ°, b) tính chất quy phạm và c) tính chất giáo Ä‘iá»u. Khi cách xác định đặc trÆ°ng văn há»c trung đại có khác biệt không nhá» nhÆ° vậy thì cách xác định đặc trÆ°ng văn há»c hiện đại cÅ©ng có những khác biệt không nhá».

[3] M. Bakhtin đã phê phán tình trạng các nhà nghiên cứu văn há»c trong suốt má»™t thá»i kì dài thiếu tỉnh táo và hầu nhÆ° bị hút theo các “nhân vật hạng nhì hạng ba†của lịch sá»­ văn há»c, rằng: “Äằng sau cái mặt ngoài sặc sỡ và đầy tạp âm ồn ào của tỉến trình văn há»c, ngÆ°á»i ta không nhìn thấy vận mệnh to lá»›n và cÆ¡ bản của văn há»c và ngôn ngữ, mà nhân vật chính nÆ¡i đây trÆ°á»›c hết là các thể loại, còn trào lÆ°u, trÆ°á»ng phái chỉ là những nhân vật hạng nhì và hạng baâ€. M. Bakhtin Lí luận và thi pháp tiểu thuyết (Phạm VÄ©nh CÆ° tuyển chá»n, dịch và giá»›i thiệu), TrÆ°á»ng viết văn Nguyá»…n Du Hà Ná»™i, 1992, tr 28.

[4] Trong chuyên luận “Tiểu thuyết nhÆ° má»™t thể loại văn há»câ€, M. Bakhtin đã triển khai các luận Ä‘iểm khoa há»c của mình từ góc nhìn thể loại. CÅ©ng trong chuyên luận này, ông đã mô tả “sá»± tác Ä‘á»™ng qua lại giữa các thể loại†nhÆ° là mô tả sá»± “tÆ°Æ¡ng tác thể loạiâ€, và đặc biệt nhấn mạnh rằng “sá»± tác Ä‘á»™ng qua lại giữa các thể loại trong tổng thể thống nhất của văn há»c từng thá»i kì†là “má»™t vấn Ä‘á» quan trá»ng và lí thúâ€. SÄ‘d, tr. 23.

[5] Cùng vá»›i hiện tượng “tác Ä‘á»™ng qua lại giữa các thể loạiâ€, ông còn nói nhiá»u đến: “sá»± du nhập vào tiểu thuyếtâ€, “cuá»™c đấu tranh giữa tiểu thuyết và các thể loạiâ€, “sá»± giá»…u nhại của tiểu thuyếtâ€,… và đặc biệt, “sá»± tiểu thuyết hóaâ€. Tất cả, suy cho cùng, Ä‘á»u là nói đến những biểu hiện khác nhau của quá trình “tÆ°Æ¡ng tác thể loại†trong lịch sá»­ văn há»c. SÄ‘d, tr 21-77.

[6] Lại Nguyên Ân (biên soạn). 150 thuật ngữ văn há»c. Äại há»c Quốc gia Hà Ná»™i, 2004, tr. 188.

[7] Nguyễn Kiên 2000. Trong Nghệ thuật viết truyện ngắn và ký. NXB Thanh niên, Hà Nội, tr. 69.

[8] M. Gorki (dẫn theo Hoàng Ngá»c Hiến trong Năm bài giảng vá» thể loại. TrÆ°á»ng viết văn Nguyá»…n Du, Hà Ná»™i, 1992, tr. 6).

[9] PhÆ°Æ¡ng Lá»±u (chủ biên) 1998. Lí luận văn há»c, tập 3. NXB, Giáo dục Hà Ná»™i, tr. 171.

[10] Bùi Việt Thắng 1999. Bình luận truyện ngắn. Văn há»c, Hà Ná»™i, tr. 180.

[11] Hai chữ giá»›i tuyến thÆ°á»ng được dùng để chỉ ranh giá»›i địa lí giữa hai vùng quân sá»± đối địch. Ở đây, “giá»›i tuyến†được dùng để chỉ Ä‘Æ°á»ng biên giữa hai vùng văn há»c thuá»™c hai chế Ä‘á»™ chính trị khác nhau.

[12] Bài thÆ¡ Tình già của Phan Khôi được xem là bài ThÆ¡ má»›i đầu tiên – má»™t lối thÆ¡ tá»± do không vần luật truyá»n thống. NhÆ°ng ví thá»­ làm má»™t Ä‘á»™ng tác ngắt dòng các câu thÆ¡ dài ở vị trí tiếng gieo vần: “xÆ°a†- “mÆ°aâ€/ “nhá»â€ - “thởâ€/ “nặngâ€- “đặngâ€/ “sau†- “nhauâ€/ “chớ†- “nỡâ€/ “ấy†- “vậyâ€,… ngÆ°á»i ta có thể dá»… dàng phục hồi hình thức câu thÆ¡ có vần truyá»n thống. Äây cÅ©ng là kÄ© thuật “văn xuôi†và “tá»± do†hóa còn rất Ä‘Æ¡n giản thÆ°á»ng thấy của nhà ThÆ¡ má»›i buổi đầu.

[13] So sánh văn bản Chư quấc thại hội, qua hai bản in, hai lần xuất bản, cùng nơi xuất bản, sẽ thấy sự khác biệt trong cách định dạng, trình bày bản in, chắc chắn là nằm trong dụng ý “văn xuôi†hóa câu thơ song thất lục bát của tác giả Trương Minh Ký.

Bản 1891: Trình bày theo hình thức khổ thÆ¡ song thất lục bát (có xuống dòng ở má»—i câu thÆ¡, từng cặp Ä‘i vá»›i nhau: cặp song thất, cặp lục bát), cứ năm câu thÆ¡ lại có đánh số thứ tá»± để ngÆ°á»i Ä‘á»c tiện theo dõi (1, 5, 10, 15,…165,…); hệ thống dấu câu thÆ°á»ng được sá»­ dụng ở cuối dòng và những chá»— ngắt nhịp.

Ví dụ (tr.14):             Ngày mồng tám mưa hoài gió mãi,                  (165)

Äến mồng mÆ°á»i lải rãi mÆ°a tro.

Qua ngày mÆ°á»i má»™t sóng to,

Xem dÆ°á»ng vá»±c thẳm, tợ gò nổng cao.

Trong máy quạt nghe sao ra rả

Ngoài sóng van thiệt quá ào ào                       (170)

Khi xuống thấp, lúc lên cao,

Tàu bươn lướt tới, sóng nhào lộn ra.

Bản 1896: Ngoài việc sá»­a đổi má»™t số từ ngữ, tác giả trình bày theo hình thức văn xuôi, liá»n mạch, không cách dòng. Ông chỉ ngắt dòng khi kể xong má»™t sá»± việc, mô tả hết những gì quan sát ở má»™t nÆ¡i, hoặc kết thúc má»™t ngày Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, má»™t buổi tham quan… Giữa các câu có khi cách nhau bằng dấu (;), (,) có khi bằng dấu (.). Thông thÆ°á»ng, câu thất thứ hai hoặc câu bát tác giả không viết hoa chữ cái đầu.

Ví dụ (tr.7): Ngày mồng tám mÆ°a hoài gió mải, đến mồng mÆ°á»i lải rải mÆ°a tro. Qua ngày mÆ°á»i má»™t sóng to, xem dÆ°á»ng vá»±c thẳm, tợ gò nổng cao. Trong máy quạt nghe sao rả rả, ngoài sóng van thiệt quá ào ào. Khi xuống thấp lúc lên cao; tàu bÆ°Æ¡n lÆ°á»›t tá»›i sóng nhào lá»™n ra.

Bản in này còn có khá nhiá»u tranh minh há»a, cứ hai trang má»™t tranh (chẳng hạn, tranh minh há»a ở trang 6-7 là cảnh Boulevard Saint-Michel. ÄÆ°á»ng ông thánh Michel).

 

[14] Tản Äà 2002. Tản Äà toàn tập, tập 1. Văn há»c .

[15] Câu Ä‘á» tá»±a bài thÆ¡ Chùa HÆ°Æ¡ng của Nguyá»…n Nhược Pháp. Xem Thi nhân Việt Nam, Hoài Thanh – Hoài Chân. Văn há»c, Hà Ná»™i, 1988.

[16] Chính Nhất Linh từng tuyên bố trên báo Nam phong (1924 số 79):

“Ta chỉ nhận thấy rằng, văn chÆ°Æ¡ng Kiá»u có thể làm cái mẫu rất tốt cho văn chÆ°Æ¡ng chữ Quốc ngữ, và ngÆ°á»i nào làm văn cÅ©ng nên theo cách làm văn trong truyện Kiá»u, vì những câu thÆ¡ trong truyện Kiá»u đã tá»›i cá»±c Ä‘iểmâ€.

Và, ông “lấy đạo đức nho giáo làm căn bản cho tÆ° tưởng, lấy lối văn nhịp nhàng du dÆ°Æ¡ng, hoa lệ làm thÆ°á»›c Ä‘o giá trị nghệ thuật. HÆ¡n thế, lá»i văn còn đặc sệt những hồi ức, những sáo ngữ của các tác phẩm cổ Ä‘iển, nhất là truyện Kiá»u†(Thanh Lãng, Bản lược đồ văn há»c Việt Nam, Quyển hạ 1886-1945). Nhất Linh hài lòng viết những câu văn kiểu:

“Bóng hoa thấp thoáng, dáng liá»…u thanh tân, làm cho chàng phải nhiá»u phen man mác trong lòng. Tuổi thiếu niên nhÆ° thế, há có riêng ai: chàng kim con oanh mai mỉa cái tình vẫn có ở Ä‘á»i Ä‘á»i, vẫn có, vẫn nhá»› hão, mong huyá»n vẫn vÆ¡, thÆ¡ thẩn cảnh vá»›i ngÆ°á»i dẫu khác nhÆ°ng tâm sá»± vẫn não nùng nhÆ° xÆ°aâ€.

Hay “thấy vÆ°á»n bên kia bóng đèn thấp thoáng mà chiá»u xuân dá»… khiến nét thu ngại ngùngâ€â€¦, “đôi mắt gặp nhau làn thu ba nhuốm vẻ, nàng liá»n cúi mặt xuống.â€â€¦

 

nguồn: Văn há»c, thế giá»›i mở, Nxb Trẻ, 2010.

 

THÔNG TIN HOẠT ÄỘNG

THẦY GIÃO BÙI MẠNH NHỊ: "RÓT CHO ÄẦY VĨNH CỬU/ Uá»NG CHO CẠN THOÃNG QUA" (TRẦN QUá»C TOÀN)

THẦY GIÃO BÙI MẠNH NHỊ: “RÓT CHO ÄẦY VĨNH CỬU/Uá»NG CHO CẠN THOÃNG QUA†Trần Quốc Toàn Phó giáo sÆ° - Tiến sÄ© khoa há»c Bùi Mạnh Nhị từng có trang giáo...

Thông báo vá» việc há»— trợ khai thác nguồn há»c liệu trá»±c tuyến trong thá»i gian giãn cách

THÔNG BÃO V/V Há»– TRỢ KHAI THÃC NGUá»’N HỌC LIỆU TRá»°C TUYẾN TRONG THỜI GIAN GIÃN CÃCH   Nhằm há»— trợ Quý Thầy/Cô, các Anh/Chị sinh viên, há»c viên, nghiên cứu...
 

Hội thảo hội nghị

THÔNG BÃO Sá» 1 VỀ VIỆC Tá»” CHỨC HỘI THẢO KHOA HỌC “Lê Trí Viá»…n – má»™t Ä‘á»i vá»›i nghá», má»™t Ä‘á»i vá»›i văn†(Ká»· niệm 100 năm ngày sinh GSNGND Lê Trí Viá»…n)

BỘ GIÃO DỤC VÀ ÄÀO TẠO CỘNG HÃ’A XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM TRƯỜNG ÄẠI HỌC SƯ PHẠM TP.HCM Số:            /TB - ÄHSP Äá»™c lập -...

THÔNG BÃO Sá» 1 VỀ VIỆC Tá»” CHỨC HỘI THẢO KHOA HỌC QUá»C TẾ "KHU Vá»°C ÄÔNG à - NHá»®NG VẤN ÄỀ NGHIÊN CỨU VÀ DẠY HỌC NGá»® VÄ‚N"

TRƯỜNG ÄẠI HỌC SƯ PHẠM TP Há»’ CHà MINH KHOA NGá»® VÄ‚N – KHOA TIẾNG HÀN QUá»C   THÔNG BÃO Sá» 1 VỀ VIỆC Tá»” CHỨC HỘI THẢO KHOA HỌC QUá»C TẾ   KHU...
 

Äoàn TN - Há»™i SV

THÔNG BÃO VỀ HỘI THI NGHIỆP VỤ SƯ PHẠM CỦA SINH VIÊN KHOA NGá»® VÄ‚N TRƯỜNG ÄHSP TP. HCM NÄ‚M HỌC 2008 - 2009

1/ Mục đích ý nghÄ©a: TrÆ°á»ng ÄHSP là trÆ°á»ng có nhiệm vụ hÆ°á»›ng nghiệp dạy nghá» rất rõ ràng. Äồng thá»i vá»›i việc được trang bị kiến thức vá» khoa...

 BÀI MỚI NHẤT